Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Tào Tháo - bậc thầy thuật khí công dưỡng sinh

z

Tào Tháo tự Mạnh Đức

Tào Tháo (155-220) là nhà chính trị, quân sự, văn học kiệt xuất thời Tam Quốc. Ông vừa là lãnh tụ của văn đàn Kiến An, đồng thời là một chuyên gia về khí công dưỡng sinh...

Do ảnh hưởng quá lớn của bộ tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung, nên khi nhắc đến Tào Tháo người ta thường không mấy thiện cảm, hình dung đó là con người gian hùng, đa nghi… Kỳ thực, Tào Tháo một đời nam chinh bắc chiến, tranh thế tam phân, lập ra triều Ngụy, vừa là lãnh tụ của văn đàn Kiến An, đồng thời là một chuyên gia về khí công dưỡng sinh.

Chiêu nạp thuật sĩ, thông hiểu phương dược

Tào Tháo từ nhỏ theo học võ nghệ, xông pha trận mạc, khi lớn tuổi thì trọng phép dưỡng sinh. Trong “Thiên kim yếu phương” của đạo sĩ danh y Tôn Tư Mạo có chép bức thư của Tào Tháo gửi cho đạo sĩ Hoàng Phủ Long hỏi về đạo dưỡng sinh, rằng: “Tôi nghe nói ngài đã ngoài trăm tuổi mà thể lực tráng kiện, tai thính mắt tỏ, da dẻ hồng nhuận, dám hỏi đạo dưỡng sinh của ngài là thế nào”.

Hoàng Phủ Long hồi đáp rằng: “Thần nghe nói trong khoảng trời đất chỉ có con người là quý, mà cái quý nhất của người không ngoài sinh mệnh. Vậy nên lo bảo dưỡng thân tâm, sáng chiều uống nước ngọc tuyền, gõ răng sẽ giúp cho cường tráng, dưỡng dung nhan, khử ba thứ trùng. Ngọc tuyền là nước bọt trong miệng, mỗi sáng thức dậy cuốn lưỡi lên vòm họng cho nước bọt ra đầy rồi nuốt xuống, hai hàm răng gõ nhẹ vào nhau 14 lần. Đó gọi là phép luyện tinh mà thần được học từ Bằng Kinh, đến nay được 178 tuổi”. Tào Tháo nghe theo, kiên trì thực hành theo chỉ dẫn của Hoàng Phủ Long, sức khỏe tiến vượt bậc.

Tào Tháo từng mời các nhà dưỡng sinh nổi tiếng đương thời đến doanh trại của mình để thỉnh giáo. “Bác vật chí” của Trương Hoa chép: “Ngụy Vũ Đế ưa thích phép dưỡng sinh, thông hiểu phương dược, chiêu nạp thuật sĩ bốn phương như Tả Nguyên Phóng, Hoa Đà…”. Các phương sĩ mà Tháo mời có Cam Thỉ ở Cam Lăng, Khích Kiệm ở Dương Thành, đều nói đã 300 tuổi. Cam Thỉ giỏi về thuật đạo dẫn hành khí; Khích Kiệm giỏi về tịch cốc (không ăn). Ngoài ra, Tào Tháo còn học phương thuốc và Ngũ cầm hí ở thần y Hoa Đà, học theo các đạo sĩ Vương Chân, Lỗ Nhữ Sinh… để đạt được trường thọ.

Tào Tháo xông pha trận mạc

"Phần số dài ngắn, không chỉ do trời"

Đương thời ở vùng Lũng Tây có đạo sĩ Phong Hành, tự Quân Đạt, thường cưỡi trâu hái thuốc nên người ta gọi là Thanh Ngưu đạo nhân, đã hơn trăm tuổi mà sắc diện thiếu niên. Tào Tháo thân hành đến nơi thỉnh giáo về phép dưỡng sinh. Thanh Ngưu đạo sĩ nói: “Thân thường làm lụng, ăn thường giảm bớt; làm không quá mệt, giảm không quá ít; bỏ béo nồng, bớt chua mặn, không suy nghĩ, bỏ theo đuổi, dẹp vui giận, cẩn thận phòng sự”. Tào Tháo tuân theo, các điều khác đều thực hiện được, duy có hai điều là “không suy nghĩ, bỏ theo đuổi” là không thể, vì mục đích của Tào Tháo là chiếm lấy Trung nguyên.

Trước ngày đại bại trên sông Xích Bích, Tào Tháo nắm cả trăm vạn binh hùng kéo xuống Giang Đông, uy chấn Hoa Hạ. Thế mà trong đêm trăng uống rượu trên sông, Tào Tháo cảm thấy lẻ loi trước không gian vô tận, cảm thương đời người ngắn ngủi, sức người mỏng manh nên cảm thán mà hát rằng: “Trăng sáng sao thưa, quạ bay về nam, lượn quanh ba vòng, không cành để đậu”.

Mạnh Đức và Huyền Đức luận anh hùng

Tào Tháo là một người theo chủ nghĩa duy vật cổ đại, là người hành động. Ông cho rằng con người không thể trường sinh bất lão, mục tiêu sống là lập đại công, nếu không thì dẫu sống hàng trăm năm cũng vô nghĩa. Năm 63 tuổi, ông sáng tác bài “Quy tuy thọ” (Rùa tuy sống lâu) để tỏ chí mình. Tạm dịch: “Thần quy tuy thọ, cũng phải lìa đời/ Rắn bay cưỡi gió, thành cát bụi thôi/ Ngựa già trong tào, chí ngoài ngàn dặm/ Anh hùng bóng xế, tráng chí không vơi/ Phần số dài ngắn, không chỉ do trời/ Nuôi dưỡng phần phúc/ an hưởng muôn đời”. Đây là một áng thơ độc đáo hàm chứa triết lý dưỡng sinh.

Tào Tháo một đời nhung mã, lại bị bệnh đau đầu thường hay phát tác, nếu không nhờ thuật dưỡng sinh hành khí, đạo dẫn thì hẳn đã sớm quy tiên. Vì hoàn cảnh tập luyện không thích hợp, bệnh tình phát tác, Tào Tháo qua đời ở tuổi 66 là khá cao so thời điểm gần 2.000 năm trước, thọ hơn các nhân vật nổi tiếng cùng thời như Lưu Bị (63), Gia Cát Lượng (58), Quan Công (58), Trương Phi (55)…

Thượng Vũ


Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2009

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2009

Trung Quốc - Rồng thật hay Voi giấy?

Hiện, TQ có thể ví như một con voi. Voi bằng giấy (phủ đôla móc từ thặng dư lao động của nông dân phải đi làm công nghiệp trên thành phố), với ba chân đất sét (với môi trường bị tàn phá, lao động lão hóa, và bất bình đẳng trong phân bố lợi tức) và một chân bằng gỗ....

Nếu tính tổng sản lượng GDP, TQ có nền kinh tế đứng thứ 3 trên thế giới, với ¼ dân số địa cầu. Nếu tính GDP/đầu người thì hiện 130 triệu người TQ làm được 1 đôla mỗi ngày. 35% dân số - tức trên dưới 455 triệu người - chỉ thu nhập dưới 2 đôla mỗi ngày, tức ở mức 700-750 đô la/năm. So vớí thế giới, người TQ vẫn chưa phải là nước giàu.

Chế độ an sinh (lợi tức hưu trí, y tế xã hội…) ở TQ còn phôi thai. Mức bất bình đẳng phân bổ ở mức cao - đo bằng chỉ số Gini, cảnh báo tiềm ẩn xung đột lớn. Nếu xét đến mức phân bố theo vùng, rạn nứt giữa những khu kinh tế đặc biệt ở duyên hải và những thành phố lớn đối với nội địa (mà nông nghiệp là chính) càng ngày càng lớn. Ngoài ra, TQ phải đối mặt với hiện tượng "lão hóa" trong cơ cấu dân số. Kèm theo đó là vấn đề môi trường bị tàn phá ở mức trầm trọng vì kỹ thuật kém và vì tầm nhìn ngắn.

TQ đã khởi đầu công nghiệp nặng và trung, nhưng vẫn còn tập trung trong khâu công nghiệp nhẹ để xuất khẩu. Năm 2010, TQ sẽ là nước có mức xuất khẩu lớn nhất thế giới, nhưng vẫn ở thế "kẹt" vì phải dùng đôla làm tiền tệ thanh khoản. Những nước mới nổi BRIC (gồm Brazil, Ấn, Nga, và Trung Quốc) bàn nhau về phương sách thay thế đồng đôla. Tuy nhiên, có sớm cũng phải 5 đến 7 năm tới việc này mới khả thi, và với điều kiện BRIC duy trì được mức đoàn kết tối thiểu. Điều này xét trong bối cảnh các quan hệ Ấn - Trung và Nga – Trung. Chẳng mấy dễ dàng.


Hình minh họa. Nguồn: Corbis

Nhưng nếu cứ có khả năng "ổn định" củng cố tập quyền về mặt chính trị, chuyện vào vai siêu cường của TQ là có cơ sở. Siêu cường - chẳng phải vì TQ có kỹ thuật không gian cao, đóng được tầu ngầm nguyên tử, hay phóng được tên lửa mang đầu hạt nhân xa 2000 km (theo sau Mỹ 20 năm). Trung Quốc có thể trở thành siêu cường vì đã bỏ vốn đi buôn, đồng thời cầm giữ đôla như giữ lửa trong tay. Trung Quốc có thể trở thành siêu cường vì - như Âu châu đầu cuộc Cách mạng Kỹ Nghệ thế kỷ 18- 19 - "vắt sức" của giai cấp lao động trong nước và lũng đoạn tài nguyên từ những nước nghèo ở các châu lục khác. Trung Quốc hoàn toàn có khả năng trở thành đế quốc mới, nhưng hiện thực vẫn phải tùy thuộc thời gian trả lời. Nhưng, lực cản đã xuất hiện. Tây Âu, Nhật, Nga…bắt đầu quan tâm và có phản ứng trước chính sách kinh tế đối ngoại của TQ. Do còn vướng tay giải quyết vấn đề kinh tế mỗi nước, hiện họ chỉ đánh động nguy cơ trước "quyền lực mềm" và khẩu hiệu "đôi bên cùng có lợi" (win-win) "hài hòa" của Bắc Kinh.

Hiện, TQ có thể ví như một con voi. Voi bằng giấy (phủ đôla móc từ thặng dư lao động của nông dân phải đi làm công nghiệp trên thành phố), với ba chân đất sét (với môi trường bị tàn phá, lao động lão hóa, và bất bình đẳng trong phân bố lợi tức), một chân bằng gỗ (quân đội trung kiên với quyền lực chính trị). Nhưng TQ đã cấm quân đội "làm ăn". Chân gỗ hẳn chẳng còn được đóng đế sắt, và lung lay thế nào thì xin đợi vòng quay sau của bánh xe lịch sử.

Một Trung Quốc trong vai đế quốc thế kỷ 21? Vào vai siêu cường còn khó khăn thì khả năng TQ trở thành đế quốc vẫn là một viễn cảnh chưa thể hình dung được. Ngược dòng lịch sử, Đế quốc La Mã khai sinh từ một tổ chức quân đội kỷ luật và có khả năng kỹ thuật cao, sau rao giảng Kitô giáo - một hệ thống giá trị hoàn thiện hơn những nền văn hoá phôi thai ở Âu châu thời đó. Đế quốc của Hồi giáo đến sau, quân lực hùng hậu, phát triển thêm một nền khoa học. Với kỹ thuật dẫn thủy độc đáo, và kèm vào kinh Coran, cũng từ truyền thống tôn giáo vùng Trung-Cận Đông, họ mang tới châu Phi những giá trị mới. Đế quốc Anh, thống trị mặt biển, khai mào cùng một số nước Âu châu chính sách thuộc địa, mang theo hành trang những tư tưởng thời Phục Hưng và Khai Sáng. Đế quốc Mỹ, thắng Thế Chiến II, chia thế giới thành hai, rồi đi rao giảng những giá trị Dân chủ, Tự do…

Kể sơ như vậy, dẫu biết là không đầy đủ, nhưng tôi vẫn nói nhằm nhấn mạnh hai điểm sau: điều kiện cần để thành Đế quốc là lực lượng quân sự và kỹ thuật (kể cả kỹ thuật chiến tranh) cao; và điều kiện đủ là một hệ thống giá trị mới đi kèm, có khả năng thay thế những giá trị cũ kỹ lỗi thời. Về điểm đầu, TQ còn khá lạc hậu so với tiềm lực quân sự những nước tiên tiến. Về điểm thứ hai, thật khó tưởng tuợng nổi một hệ thống giá trị thời Xuân Thu-Chiến Quốc xưa hàng mấy ngàn năm lại có thể ảnh hưởng lên những con người thời đại hôm nay, với những phương tiện truyền thông hiện đại.

Dù có lập 70 Văn Miếu thờ Đức Khổng ở nhiều nơi trên trái đất, và mặc dầu không có ác cảm gì với nhà tư tưởng này, tôi vẫn tự thấy mình quả rất khó chấp nhận khi tưởng tượng ra một thanh niên da đen sì sụp lạy Đức Khổng, miệng lẩm nhẩm "Quân", "Sư", "Phụ"…như thứ bùa chú để giữ ổn định cho những vị lãnh đạo Phi châu. Việc đi xây Văn Miếu này chứng tỏ những nhà lãnh đạo TQ đang bế tắc trong sự tìm kiếm một mô hình văn hóa có giá trị phổ quát toàn cầu ở ngưỡng cửa thế kỷ 21 này.

Bàn cờ mới - Thế trận mới

Năm 2010 tới đây là một năm bản lề. Ở khía cạnh lạc quan như chuyên gia nói kinh tế Tây Âu và Mỹ sẽ tăng trưởng - nhưng chừng mực nhất định. Ở góc độ bi quan, nhiều người cho rằng kinh tế sẽ trồi sụt kiểu chữ W, vì vẫn còn bong bóng, và những cứ liệu căn bản không có gì mới mặc dù giá chứng khoán có tăng từ tháng 3 – 2009.

Quay lại thời kỳ Cục dự trữ Liên Bang Mỹ bơm hơn một ngàn tỉ vào nền kinh tế hầu cứu ứng nan đề "cạn nguồn" tín dụng - lý do khiến những đại công ty tài chính và ngân hàng không cho vay, cơ xưởng đình trệ, tức nền kinh tế "thật" suy thoái. Tín dụng (tiền tệ) là giấy, ảo, và là đơn vị trung gian giữa mua và bán những mặt hàng thật ( như trả lương lao động, mua nhiên vật liệu… chẳng hạn). Trên lý thuyết, bản vị trung gian tín dụng không tác động lên nền kinh tế "thật", nhưng trong thực tế cuộc trầm thoái vừa qua, thì không thế.

Tại sao? Giới tài phiệt đã đi qua chức năng truyền thống của ngân hàng, lao vào hoạt động đầu cơ may rủi qua những quĩ đầu tư, và ngay khi được hỗ trợ, họ giữ tiền chứ không cho vay để bôi trơn hoạt động kinh tế "thật". Bằng chứng là: vài tháng sau khi nhận tiền, khi chính phủ Mỹ định kiểm soát "tiền thưởng" của lãnh đạo những tập đoàn kinh tài vẫn lên đến 900 triệu đô (trong năm 2008 thua lỗ), họ đòi trả lại tiền đã nhận và từ chối không cho chính phủ Mỹ "điều tiết" tiền thưởng của họ! Mặc dù tân Tổng thống Obama được dư luận quần chúng ủng hộ, ông ta cũng đành "chịu thua".

Wall Street thắng Main Street, tài phiệt đã xử dụng nền kinh tế "thật" như con tin để ép nhà nước Mỹ lấy tiền dân cung ứng hỗ trợ họ. Mới đây, trong hội nghị thượng đỉnh G-20 ở Pittsburg, những điều kiện chế tài vẫn lỏng lẻo, thậm chí đề nghị đánh thuế mua bán chứng khoán để giới hạn hoạt động đầu cơ thôi mà cũng không được thông qua. Với lãi suất hiện ở mức bằng 0, người ta cứ vay đôla mà không phải trả lãi, mang đi mua chứng khoán ở những nơi giá trị tiền tệ tăng lên so với đồng đôla, tạo ra khả năng thổi những quả bong bóng mới trên thị trường. Tổng thống Pháp Nicolas Sarkozy mạnh miệng lên tiếng nhiều lần, cho rằng tương lai của kinh tế tư bản thị trường mấp mé bờ vực phá sản với sự lũng đoạn của khu vực tài chính - ngân hàng, nhưng tiếng ông dường như rơi vào thinh không. Đây có lẽ là vấn đề cam go nhất của nền kinh tế tư bản chủ nghĩa: "ảo" thắng "thực", và tài phiệt chễm chệ trên đầu mọi người (kể cả tổng thống, thủ tướng, quốc hội) ở những quốc gia dân chủ tiên tiến.

Sau trầm thoái, phân bố quyền lực kinh tế (và chính trị, như hệ luận) sẽ khác. Bên mất đi, hay suy giảm là các nước Mỹ, Nhật, Tây Âu và những nước Đông Âu mới gia nhập Cộng đồng châu Âu. Bên được là những nước nhiều tài nguyên, như Brazil, Nga, Úc, Canada. Còn TQ vẫn tiếp tục tăng trưởng, và nhân cơ hội sử dụng đôla đi buôn tài nguyên và đi "buôn vua" - kiểu Lã Bất Vi thời Chiến quốc, chắc sẽ phát huy trong một chừng mực nhất định vị trí của mình. Ở châu Phi, TQ giữ vai bảo kê cho những chính quyền độc tài, thao túng quyền lực chính trị địa phương, khai thác tài nguyên đồng thời để lại di sản là môi trường bị hủy hoại, mượn tiếng sử dụng lao động để di dân hòng đối phó vấn đề nhân mãn (ở mẫu quốc), tìm cách kiểm soát và điều hành yếu tố sinh tử là nguồn nước.

Về thực lực khoa học - kỹ thuật, TQ chưa phải là tiên phong. Và mang những giá trị phong kiến Khổng-Mạnh ra rao giảng như hệ lý luận trụ cột cho phương thức "ổn định để phát triển" đúng là đi giật lùi ít ra hai ngàn năm. Trong tình huống trầm thoái kinh tế toàn cầu, với túi đôla khổng lồ, TQ hoàn toàn có khả năng bành trướng. Nhưng mức độ phủ bóng của Trung Quốc chỉ trong một chừng mực, vì khi tương đối ổn định, những cường quốc kinh tế khác sẽ không thể ngồi yên xem con Rồng Trung Quốc tự do vẫy vùng mãi. Phi châu là chiến trường của cuộc xâm lăng kinh tế thế kỷ 21, và sự cố Tân Cương hẳn sẽ tác động tiêu cực lên cách người Phi châu - mà đa số theo đạo Hồi nghĩ - về khả năng hợp tác "hài hoà" với Bắc Kinh.

Tóm lại, thế giới thế kỷ này là thế giới đa cực: điều này rất tích cực, cho phép những nước chưa phát triển - trong đó có Việt Nam - thời cơ hợp tác đa phương với mọi đối tác. Quốc gia nào khép mình bó chặt vào bất cứ một quan hệ đơn phương nào cũng là tự nhốt mình trong cũi.

Quan hệ phức tạp Việt - Trung

Dân gian có câu "bán anh em xa mua láng giềng gần". Đó là trong việc cưu mang nhau. Nhưng nếu không cưu mang mà còn ngược lại, thì Việt Nam rất cần anh em xa để "hài hòa" các mối quan hệ. Hai lần Bắc thuộc mà Việt Nam chưa biến thành quận huyện TQ là điều thần kỳ. Ai đó coi chuyện Việt Nam phải vào quỹ đạo kinh tế của TQ như điều tất yếu hiển nhiên là một sai lầm chiến lược mà hậu quả là truyền đời.

Người Việt đã đổ ra không biết bao nhiêu xương máu và nước mắt để giữ nước. So với thời Nguyên Mông lùa quân sang xâm chiếm nước ta vào đời nhà Trần thì có hai điều phải xác minh ngay. Tương đối mà nói, Nguyên Mông xưa hùng cường hơn TQ ngày nay nhiều (đặt trong bối cảnh lịch sử từng thời kỳ). Và họ dùng quân sự để thôn tính nước khác, vì cách đây 500 năm chưa có những hình thái khác. Ở thế kỷ này, dùng giải pháp quân sự đi xâm lăng là bất cập. Thay vào đó là xâm lăng kinh tế, với sự đồng lõa của quyền lực chính trị địa phương. Thâm-và-hiểm hơn nữa, song song với kinh tế là xâm lăng văn hóa qua phim ảnh, sách báo, truyền hình, xây Văn Miếu, tượng đài… cho chiến lược đồng hóa.

Trở lại đời nhà Trần, Vua gọi họp Hội nghị Diên Hồng tìm đồng thuận toàn dân. Trần Hưng Đạo bỏ thù nhà để lo đền nợ nước, quan tướng một lòng, không chia rẽ vì cái tư riêng, góp sức với nhau cứu lấy sơn hà. Đời nay, thiển nghĩ cũng phải vậy. Xin hãy chấn dân khí, vì dân là nguồn lực chính giữ nước. Nước nhỏ, chúng ta hòa hiếu (theo nghĩa khác hẳn "bạc nhược"). Nằm sát nách một thế lực lớn, chúng ta tránh đụng độ, "nhu" hơn là "cương" - "như" hiểu theo nghĩa không có nghĩa là nằm chết nhẹp. Không "tham-sân-si", nhưng cũng không "bài xích" một người-láng-giềng-lớn. Chúng ta đã từng chung sống hòa bình với nhân dân TQ. Chúng ta có thể tiếp tục sống với họ, bên cạnh họ, trong khuôn khổ "tương kính tương thân".

Ngoài ra, còn kể đến các "anh em xa" - hiểu rộng ra là cả cộng đồng quốc tế muốn xây dựng một thế giới công chính. Phần tôi, tôi tin là có một nhân loại tiến bộ, công bằng, hành xử có chuẩn mực đạo lý, không làm ngơ trước "bá quyền". Người Việt Nam - không chỉ lớp lãnh đạo và chính quyền, làm thế nào để được sự hỗ trợ anh em vừa nói là điều đáng suy ngẫm. Và đó là yếu tố cho phép chúng ta tiếp tục tồn tại như một dân tộc.


7 đối tượng có sức đề kháng kém nhất

7 đối tượng có sức đề kháng kém nhất

(Dân trí) - Các chuyên gia sức khỏe hàng đầu Hoa Kỳ đã tổng kết ra 7 nhóm đối tượng có sức đề kháng, khả năng miễn dịch kém nhất. Nguyên nhân không chỉ do bẩm sinh thể chất mỗi người mà còn chịu tác động của các nhân tố bên ngoài môi trường sống.



1. Ít giao tiếp, sống thu mình

Tiếp xúc với thực tế xã hội, nhiều loại người, nhiều kiểu môi trường là một trong những “liều thuốc” tăng cường sức đề kháng cho cơ thể.

Nghiên cứu cho thấy, một người càng ít giao thiệp bạn bè bao nhiêu thì cơ thể càng dễ sinh bệnh bấy nhiêu, thậm chí ảnh hưởng nghiêm trọng đến tuổi thọ. Cụ thể, nếu cứ kết bạn với 6 người, thường xuyên giao thiệp rộng rãi trong mọi hoàn cảnh, môi trường thì sức đề kháng chống lại chứng cảm cúm được nâng cao hơn 5 lần.

2. Ngày càng “cắt xén” thời gian ngủ

Ngày càng cắt giảm thời gian ngủ khiến các tế bào miễn dịch trong cơ thể giảm mạnh, thậm chí chúng còn” lười” sinh sản, khiến cơ thể luôn rơi vào trạng thái mệt mỏi, thiếu sức sống và nguy cơ mắc các bệnh truyền nhiễm cao.

Nghiên cứu của trường đại học Chicago cho thấy, những người có thời gian ngủ không quá 4 tiếng / ngày, tốc độ sản sinh ra các tế bào kháng thể cúm chỉ bằng 50% so với những người ngủ đủ 7-8 tiếng/ ngày.

3. Tâm trạng bi quan, tiêu cực

Nghiên cứu của đại học California cho thấy, tâm trạng bi quan tiêu cực là nhân tố gây cản trở cơ thể sản sinh các tế bào kháng khuẩn cho cơ thể.

Ngoài ra, nó là tác nhân gián tiếp khiến cơ thể phải “hứng chịu” hậu quả do rượu bia, thuốc lá, thói quen ăn ngủ không hợp lý, lười vận động… đem lại.

4. Lười vận động

Cuộc sống hiện đại khiến nhiều người không có thói quen đi bộ luyện tập thể thao. Bất cứ đi đâu, gần hay xa đều ỷ lại vào xe cộ. Nghiên cứu cho thấy, những người lười vận động có thời gian sinh bệnh dài hơn gấp 3 lần, sức đề kháng thấp hơn nhiều so với người thích vận động.

5. Có bạn là người “mê” thuốc lá

Mặc dù không hút thuốc nhưng lại thường xuyên tiếp xúc với những người nghiện thuốc lá cũng là tác nhân gây hại sức khỏe, thậm chí còn hại hơn những người trực tiếp hút thuốc lá.

Đặc biệt là trẻ nhỏ, khả năng miễn dịch vốn đã kém, nếu chịu ảnh hưởng quá lớn của khói thuốc càng khiến cơ thể suy yếu, dễ dàng mắc bệnh, thậm chí còi cọc, khó phát triển toàn diện.

6. Quá ỷ lại vào thuốc kháng sinh

Hễ thấy triệu chứng sốt, đau họng là uống ngay thuốc kháng sinh mà không ngần ngại tính đến hậu quả.

Ngoài ra, vì nhanh chóng muốn cơ thể được khỏe đẹp nên lạm dụng các thực phẩm chức năng( đặc biệt là đối tượng nữ giới), điều này cũng khiến sức đề kháng tự nhiên của cơ thể bị yếu dần, thay vào đó là sự phụ thuộc vào các dược phẩm, thực phẩm chức năng.

7. “Tiết kiệm” nụ cười

Nghiên cứu của Học viện dược phẩm Loma Linda, California cho thấy, nụ cười có tác dụng làm giảm áp lực, tăng cường số lượng các tế bào miễn dịch cho cơ thể. Đồng thời đây là nhân tố quan trọng góp phần làm chậm quá trình lão hóa và tăng tuổi thọ.

Phạm Hằng

Theo Xinhua

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

Nhật ký giá vàng một tuần 'lên cơn điên'

Nhật ký giá vàng một tuần 'lên cơn điên'

Cuối cùng thì Ngân hàng Nhà nước đã có một quyết định sau 1 tuần vàng lên cơn điên. Có lẽ sáng ngày 11/11 sẽ được gọi là sáng thứ tư đen tối cho những ai rút tiền tiết kiệm mua vào với giá 29,3 triệu đồng. (Nguyễn Trung Trực)

*Ngày 3/11: Vàng trong nước vọt qua ngưỡng 24 triệu đồng/lượng - đúng là mức kỷ lục chưa từng thấy? Ai quan tâm đến vàng đều đặt câu hỏi Sao lạ thế nhỉ?

Ah, vì vàng thế giới có một ngày đầy biến động. Giá tăng lên do có tin Ấn Độ mua 200 tấn vàng từ IMF với giá ngất ngưởng 1.045 USD/oz. Hình như Trung Quốc, Ấn Độ cũng đang xem xét mua thêm 203,3 tấn nữa. Một số quỹ đầu tư vàng cũng tăng mua. NY đóng cửa ở 1.084.5 USD/oz. (trước đó một ngày là 1.063 USD)

*Ngày 4/11: vàng nhảy lên 24,5 triệu/lượng, trong khi thế giới là 1.087.1 USD/oz. Vàng cao quá, khối người bắt đầu rủ nhau đem bán, thế nhưng cũng có nhiều người bắt đầu mua vào.

Tỷ lệ mua bán 50-50, để cho ăn chắc các nhà kinh doanh treo bảng bán ra - mua vào vênh nhau không quá 10 đồng (mua 24,4 - bán 24,5 triệu)

*Ngày 5/11: Vàng lên đỉnh 24,75 triệu đồng khi thế giới lên 1.091.1 USD/oz. Bảng giá niêm yết tại các tiệm vàng thay đổi hàng chục lần trong ngày, bán mua biên độ được gĩan rộng - khoảng cách 100-120.000 đồng.

Bình thường chênh lệch mua bán chỉ khoảng 50-60.000 đồng, giờ vượt 100.000 đồng. Có gì đó không bình thường rồi đây. Ngày càng thấy có nhiều người mua vào, ít người bán ra. Giá được nhận định còn lên tiếp do vàng khan hàng.

*Ngày 6/11: Lập kỷ lục mới 25,3 triệu đồng trong khi vàng thế giới vẫn ở mức của ngày hôm trước: 1.091 USD/oz

Giá tăng được các nhà kinh doanh lý giải do nhiều người mua, mà vàng trong nước lại khan hiếm do không được nhập khẩu.

* Ngày 7/11: Lên 25,6 triệu đồng, thế giới là 1.096.

Nhiều người tiếp tục mua vào. Nếu vàng chưa được nhập khẩu thì giá sẽ còn tăng.

* Ngày 9//11: Vàng vượt 26,7 triệu đồng, thế giới 1.107

Những thông tin không mấy sáng sủa tình hình kinh tế Mỹ và toàn cầu, nguy cơ lạm phát gia tăng làm vàng thế giới tăng vọt. Lý nào vàng trong nước không tăng.

Dù chênh với giá thế giới (tính mọi chi phí) tới gần 2 triệu đồng, nhiều người vẫn đi mua vàng, trong số đó, có người đã rút tiết kiệm ngân hàng để đi mua.

* Ngày 10/11: Chạm đỉnh 27 triệu, trong khi thế giới có xu hướng đi xuống: 1.105

Tiếp tục có người rút tiền ngân hàng để chen nhau đi mua vàng, một số tiệm vàng thông báo hết hàng, ngưng bán.

* Ngày 11/11:

Sáng 11/11: Tình hình lên đến cực điểm căng thẳng khi vào buổi sáng giá được thổi bùng lên mức khủng khiếp 29,3 triệu, trong lúc đó vàng thế giới ở mức 1.108.

Thế có nghĩa là giá trong nước đã vênh với thế giới hơn 5 triệu đồng/lượng. Vậy mà vẫn có nhiều người xếp hàng mua vàng với hy vọng giá cao hơn nữa trong khi vô vàn người đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra với thị trường vàng Việt Nam nữa.

Và câu trả lời đã có ngay trong ngày.

Chiều 11/11: Vàng sụt còn 27,5 triệu sau khi có thông tin Ngân hàng Nhà nước cho phép nhập khẩu vàng.

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

Trách thân
Sáng tác: Chưa có - Thể hiện: Hoài Linh
Thân, trách thân nè. Thân sao chớ lận đận nè
Mình, trách mình nè, số phận chớ sao hẩm hiu
Chớ bởi thân tui, Tui cực khổ, tui eo nghèo
Nên vợ tui nó mới không ở nữa mà nó theo Nẫu rồi...
Em ơi chớ bây giờ mà Em ở kìa nơi đâu?
Chớ để cho anh nè Anh trông đứng nữa trông ngồi, rồi canh khuya
Chớ hồi nào Qua Phú Lỡ ăn ổi chua, Chớ xuống Đại Lãnh, uống nước ngót, Chớ qua Hòn Dừa, ăn mực nang
Chớ bây giờ em không ngó nữa em không màng
Đến chồng nghèo nó cực khổ, Mà gian nan nó cơ hàn...
Hồi nào chớ em thất nghiêp, em đi lang thang
Chớ qua thấy em nửa tội nghiệp, Qua với má qua nuôi rày
Chớ hồi nào em bán nước đá
Cái rồi qua đi may
Hai đứa mình nè chung sống, Chớ không biết ngày rồi mai sau
Chớ hồi nào em bắt ốc. Cái rồi qua hái rau.
Bây giờ em để lại mối sầu, cho Qua,
Hồi nào trái chuối chín... Cũng cắn làm ba
Chớ trái cam tươi cũng cắn... Làm bốn, Nửa trái cà cũng cắn làm năm
Chớ bây giờ em lấy Nẫu em ăn nằm
Em bỏ Qua Chớ Qua hiu quạnh, Vì năm canh một mình…
Anh bây giờ, khoé mắt sầu cứ rùng rinh
Có giọt lệ sầu, giọt lệ than,
Như nước trong bình nó tuôn ra
Anh bây giờ, như con Cuốc nó kêu tù qua
Chớ nó lẻ đôi, nó lẻ bạn,
Quơ chú cha ơi.... là buồn!

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2009

Làm quen với 8 “không”

(Dân trí) - Bảo vệ duy trì và năng cao sức khỏe chính là chìa khóa của cuộc sống. Để sức khỏe ngày càng tốt hơn, chúng ta hãy làm quen với chữ “không”.

1. Không có chuyện vui cũng tươi cười

Nụ cười ngày càng được các chuyên gia sức khỏe coi trọng bởi nó được coi là một phương pháp phòng ngừa ung thư hiệu quả và là một trong những bí quyết sống lâu.

2. Không đau ốm cũng kiểm tra

Một số căn bệnh trong giai đoạn đầu không có những triệu chứng rõ ràng, phải thông qua kiểm tra mới có thể phát hiện. Nên kiểm tra sức khỏe một năm 1 lần để sớm phát hiện và điều trị bệnh.

3. Không khát cũng uống nước


Nước là thành phần cơ bản duy trì hoạt động sống của cơ thể, thiếu nước dẫn đến suy gan, thận, nồng độ đông trong máu tăng cao, gây tắc động mạch ở tim và não. Khi cảm thấy khát nước chính là lúc cơ thể bạn đã thiếu nước một cách trầm trọng. Nên chủ động uống nước, không nên để khát mới uống.

4. Không bệnh tật cũng bồi bổ

Căn cứ từng mùa, thể chất, độ tuổi và loại bệnh khác nhau để bổ sung chất dinh dưỡng. Ví dụ người già dễ bị gãy xương hay nặng tai nên sớm bổ sung chất sắt và canxi.

Nên phân biệt các loại bệnh khác nhau để bổ sung dinh dưỡng hợp lý như bệnh nhân thiếu máu nên ăn táo tàu, người khí nhược nên dùng thêm nhân sâm…

5. Không buồn ngủ cũng ngủ nghỉ

Buồn ngủ là hiện tượng xuất hiện khi đại não làm việc quá mức, không nên đợi đến khi thực sự buồn ngủ mới đi ngủ. Nên hình thành thới quen đi ngủ đúng giờ bảo vệ đại não và nâng cao chất lượng giấc ngủ và giảm mất ngủ.

6. Không mệt mỏi cũng nghỉ ngơi

Sau khi làm việc, học tập, lao động hay vận động, dù không cảm thấy mệt mỏi cũng nên nghỉ ngơi. Bởi khi vận động, các chất độc và cặn bã trong cơ thể đã được bài tiết ra ngoài theo tuyến mồ hôi, nghỉ ngơi giúp tinh thần sảng khoái, diệt trừ các mầm bệnh trong cơ thể và phòng ngừa lao lực.

7. Không đói cũng ăn

Thói quen thích ăn lúc nào thì ăn, chỉ khi đói mới ăn sẽ dễ gây viêm dạ dày hay các bệnh về tiêu hóa vì khi cảm thấy đói tức là dạ dày đã bị rỗng, dịch vị dạ dày đang không có gì để “ăn”.

8. Không muốn cũng cần đi vệ sinh

Đại, tiểu tiện đúng thời gian giúp kịp thời thải các chất độc trong cơ thể, làm sạch nội tạng có lợi cho khả năng tiêu hóa và hấp thụ.

Người trung niên và người già thường mắc bệnh đi ngoài do đó nếu hàng ngày đi vệ sinh đúng giờ sẽ hình thành phản xạ có điều kiện, rất tốt cho đại tràng. Nếu lâu ngày không đại, tiểu tiện sẽ khiến độc tố trong phân và nước tiểu không ngừng bị cơ thể hấp thụ lại dẫn đến tự thân trúng độc.

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2009

Triết lý mang tên... đồng tiền

Đồng 5 nghìn của tôi nặng hơn đồng 5 nghìn của bạn".

Nếu nghĩ nhanh thì bạn nghĩ đơn giản rằng tôi thích dùng tiền xu còn bạn lại thích dùng tiền giấy. Nếu nghĩ dài thêm một chút thì hình như không phải vậy, hình như bạn giàu hơn tôi, nên bạn mới không quen nặng túi bằng những đồng tiền mệnh giá thấp như tôi. Bạn có thể cho rằng bạn đúng, còn tôi thì không. Vì tôi thì không nghĩ đơn giản, tôi nghĩ đến sự phức tạp của vấn đề. Nếu bạn nghĩ thật kỹ, bạn sẽ nhận ra ý nghĩa sâu xa của vấn đề, rằng tôi kiếm tiền khó khăn hơn bạn. Cùng kiếm ra một số tiền như nhau, nhưng tôi lại phải bỏ ra nhiều sức lao động hơn bạn. Như vậy nghĩa là tôi làm việc không hiệu quả bằng bạn. Như vậy nghĩa là tôi có một công việc không dễ dàng kiếm tiền như bạn. Như vậy nghĩa là …v.v. Bạn có thể nghĩ ra hàng trăm ngàn lý do để gán với cụm từ “như vậy là” mà tôi đã dùng. Và tất cả những lý do đó đều có thể là không sai.


Đó mới chỉ là sự khởi đầu của sự phức tạp liên quan đến đồng tiền.


Ảnh minh họa: tangledweb

Ngoài đời thường, chắc chắn có nhiều cô gái đang yêu nói với người yêu dấu của cô ấy rằng “Em không cần anh nhiều tiền nhiều bạc, em chỉ cần anh giàu nghĩa giàu tình, tiền chỉ là phù du”. Tôi không dám phán xét rằng các cô gái ấy nói sai hay nói không thật lòng. Nhưng tôi dám chắc rằng khi các cô ấy kề vai người yêu và thỏ thẻ vào tai người yêu như thế thì cũng là lúc trong đầu các cô thẩm nhủ “Dù sao thì phù du nhiều vẫn hơn”. Cũng đúng thôi, bạn nhìn thấy hai cô gái bình phẩm rằng “Sữa chua Ba Vì ăn ngon lắm” thì bạn phải có tiền mới có thể nhìn sang mà khẳng định “Đây ăn suốt nhé”. Cứ tưởng tượng bạn mới cưới một cô vợ nhỏ và hai bạn sống trong một ngôi nhà nho nhỏ. Nhưng cái gia đình nhỏ ấy của bạn sẽ rối tinh rối mù lên. Và mọi chuyện không còn là nhỏ nữa khi mà cô vợ nhỏ của bạn sinh ra cho hai bạn một thiên thần bé nhỏ. Tiền tã, tiền sữa … tất tần tật đều được gọi là tiền.

Đó mới chỉ là một mức độ nào đó của sự phức tạp liên quan đến đồng tiền.

Suy cho cùng, tiền là tuốc nơ vít, tiền là cờ lê và tiền là mỏ lết. Người ta dùng tuốc nơ vít để vặn chặt một con đinh ốc, nhiều con đinh ốc, miễn sao cái tuốc nơ vít và con đinh ốc ấy là vừa cỡ với nhau. Đấy gọi là dùng tiền để che đậy thông tin, dùng tiền để giấu kín vấn đề .

Người ta dùng cờ lê để mở một cái bu lông, nhiều cái bu lông, miễn sao cái cờ lê và cái bu lông là vừa cỡ với nhau. Đấy gọi là dùng tiền để mở ra cơ hội, dùng tiền để phanh phui nhiều chuyện khác.

Và khi cái cờ lê không vừa cỡ với cái bu lông thì người ta dùng mỏ lết. Đấy gọi là những gì không giải quyết được bằng tiền thì... "có thể giải quyết được bằng nhiều tiền". Đấy gọi là cái gì cũng có giá của nó, bu lông nhỏ thì chỉnh cho mỏ lết khép vào một tý, bu lông to thì chỉnh cho mỏ lết nó ngoác rộng ra.

Đó là một mức độ cao hơn của sự phức tạp liên quan đến đồng tiền.
Ảnh minh họa: shljivo

Một người bạn nói với tôi rằng “Số tiền mình kiếm được thể hiện giá trị của bản thân mình”. Tôi lại không phán xét. Nhưng xét cho cùng thì anh bạn tôi nói đúng, nó thể hiện giá trị của bản thân mình.

Tôi quay về cái nghĩa tiền là "phù du". Nếu đúng tiền là phù du thật thì tôi kiếm được càng nhiều phù du thì giá trị của bản thân tôi càng lớn. Chẳng phải có rất nhiều thứ mà bây giờ người ta coi như là phù du đấy sao? Đó là tình bạn, tình anh em, tình đồng chí, tình đông nghiệp, tình yêu lao động, sự trung thực v.v. Khi tôi và bạn kiếm được số tiền quá khác nhau, người ta sẽ so sánh số tiền của tôi và bạn. Nhưng khi tôi và bạn kiếm được số tiền ngang bằng nhau, người ta sẽ so sánh cách kiếm tiền của tôi và bạn.

Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi cũng vẫn sẽ đi kiếm "phù du". Tôi không ngại đồng 5 nghìn của tôi nặng hơn của bạn, vì rõ ràng sẽ có lúc người ta sẽ dùng cân để so sánh tiền thôi.

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009

10 câu cấm kị khi nói chuyện với sếp

1."Tôi thực sự cần nói chuyện với anh, chuyện này rất quan trọng"

Richard Laermer, chủ tịch hội đồng quản trị của RLM Public Relations đã từng nói rằng: “Việc quan trọng của người này có thể là chuyện tầm phào của người khác”. Trong thời đại số như hiện nay, sếp không có thời gian để giải quyết những vấn đề nhỏ của riêng ai cả. Vì vậy nếu muốn nói với sếp chuyện quan trọng thì bạn nên giải thích trước xem đó là về vấn đề gì.



2. "Tôi không cần ai chỉ bảo"

Hãy cẩn thận. Câu này có thể được hiểu là bạn đã biết cách làm việc như thế nào, nhưng nó cũng có thể được hiểu là bạn đã hài lòng với bản thân và không cần học hỏi hay phát triển hơn nữa.



3. " Tôi không hiểu"

Trong con mắt của sếp, những người dù được đào tạo ít nhưng làm việc tốt có giá trị cao hơn những người luôn đưa ra yêu cầu cần được hướng dẫn cách làm việc.



4." Anh có thể nhắc lại điều đó không?"

Nếu có điều gì đó mà sếp đã từng nói nhưng bạn liên tục yêu cầu sếp phải nhắc lại, điều đó có nghĩa là bạn không quan tâm thậm chí là coi thường những gì sếp nói. Đây là một sai lầm không đáng có.



5. "Tôi chỉ không làm việc đó thôi mà"

"Đôi khi điều đó không có nghĩa là bạn đã làm sai điều gì mà chỉ đơn giản là bạn không làm theo yêu cầu của sếp." Nicholas Aretakis, một chuyên gia nghiên cứu thị trường lao động cho biết. Đó là biểu hiện của một nhân viên không đáng tin cậy và khó được thăng tiến trong công việc.



6. " Đó không phải là phần việc vủa tôi"

Nếu nhiệm vụ mà sếp giao cho không phải như công việc hàng ngày của bạn thì bạn cũng đừng nói như vậy. Laermer, giám đốc công ty luôn coi trọng sự năng động và làm việc tập thể cho rằng " Trong công ty không có gì là không phải làm." Mọi người cần phải có sự hăng say trong công việc.



7. "Đừng đổ lỗi cho tôi, đó không phải là lỗi của tôi"

Cùng với câu nói này là bạn cố giấu sai lầm của mình bằng cách đổ tội cho người khác. Cách hành động như vậy chứng tỏ với sếp rằng bạn không những là người không đáng tin mà còn là kẻ lừa bịp.



8. "Anh có thể làm gì đó để tắt được tiếng nhạc ồn ào ngoài kia không?" Không được dựa vào sếp để giải quyết vấn đề của cá nhân bạn. Nếu không giải quyết được mắc mớ với đồng nghiệp thì bạn có thể xin lời khuyên của sếp. Sếp không phải là người nghe những lời than vãn của bạn.



9. "Tôi còn có gia đình, tôi phải về đây"

Hầu hết các công ty đều tan ca vào lúc 5 giờ chiều nhưng đôi khi phải làm hơn quá giờ một chút. Bạn nên tìm hiểu kĩ về chế độ làm thêm giờ trước khi nói.



10. "Anh hãy thuê một nô lệ để làm"

Learmer đã từng sa thải một nhân viên khi cô ta nói như vậy. Có thể bạn sắp nghỉ việc nhưng đừng nói như vậy bởi nó có thể ảnh hưởng tới công việc sau này của bạn.

Dù bạn không hài lòng với một mặt nào đó của công việc như bạn phải làm việc quá nhiều, hay cái ghế kêu cọt kẹt mỗi lần bạn di chuyển nó, hãy tìm cách khắc phục.



Vũ Vũ
Theo MSN

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2009

10 Kỹ năng “mềm” để sống học tập và làm việc hiệu quả

op 10 Kỹ năng “mềm” để sống học tập và làm việc hiệu quả
(Dân trí) - Có một nghịch lý rất khó lý giải: Người VN thi các giải quốc tế (toán, vật lý, cờ vua, robotcom...) đều được đánh giá rất cao, thế nhưng lại chưa thành đạt nhiều trong công việc.

Năm nào nước ta cũng có rất nhiều giải vàng, giải bạc quốc tế - điều mà nhiều nước trong khu vực phải ghen tị. Nhưng mỗi khi nói về năng lực của lao động VN thì chắc chắn chúng ta dừng ở một vị trí đáng buồn. Tại sao lại thế? Rõ ràng là có một khoảng hẫng hụt lớn giữa cái được dạy và nhu cầu xã hội, thực tế sản xuất kinh doanh.

Trong hội nghị với bộ Đại học, UNESCO đề xướng mục đích học tập: “Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để tự khẳng định mình”. Trường học chúng ta hiện đang nặng về học để biết, nghĩa là chỉ đạt được một trong bốn mục tiêu của UNESCO.

Ngân hàng Thế giới gọi thế kỷ 21 là kỷ nguyên của kinh tế dựa vào kỹ năng - Skills Based Economy (http://www.librarything.com/work/5395375). Năng lực của con người được đánh giá trên cả 3 khía cạnh: kiến thức, kỹ năng và thái độ. Các nhà khoa học thế giới cho rằng: để thành đạt trong cuộc sống thì kỹ năng mềm (trí tuệ cảm xúc) chiếm 85%, kỹ năng cứng (trí tuệ logic) chỉ chiếm 15% (http://www.softskillsinstitution.com/faq.htm).

Chúng ta đã bước vào thế kỷ 21 đã 10 năm, thế mà chương trình đào tạo và việc đánh giá năng lực của học sinh, sinh viên vẫn dựa chủ yếu vào kiến thức. Peter M. Senge nói “Vũ khí cạnh tranh mạnh nhất là học nhanh hơn đối thủ”. Rõ ràng muốn tăng cường năng lực cạnh tranh chúng ta không những phải học nhanh mà phải học đúng.

Ngày xưa, nhà trường là nơi duy nhất để ta có thể tiếp cận với kiến thức. Thế giới ngày càng phẳng hơn, nhờ internet mọi người đều có thể tiếp cận được thông tin, dữ liệu một cách bình đẳng, mọi lúc, mọi nơi. Kiến thức ngày càng nhiều và từ việc có kiến thức đến thực hiện một công việc để có kết quả cụ thể không phải chỉ có kiến thức là được. Từ biết đến hiểu, đến làm việc chuyên nghiệp với năng suất cao là một khoảng cách rất lớn. Vậy câu hỏi đặt ra là: “Kỹ năng nào là cần thiết cho mỗi con người để thành công trong công việc và cuộc sống?”

Tại Mỹ, Bộ Lao động Mỹ (The U.S. Department of Labor) cùng Hiệp hội Đào tạo và Phát triển Mỹ (The American Society of Training and Development) gần đây đã thực hiện một cuộc nghiên cứu về các kỹ năng cơ bản trong công việc. Kết luận được đưa ra là có 13 kỹ năng cơ bản cần thiết để thành công trong công việc:

1. Kỹ năng học và tự học (learning to learn)
2. Kỹ năng lắng nghe (Listening skills)
3. Kỹ năng thuyết trình (Oral communication skills)
4. Kỹ năng giải quyết vấn đề (Problem solving skills)
5. Kỹ năng tư duy sáng tạo (Creative thinking skills)
6. Kỹ năng quản lý bản thân và tinh thần tự tôn (Self esteem)
7. Kỹ năng đặt mục tiêu/ tạo động lực làm việc (Goal setting/ motivation skills)
8. Kỹ năng phát triển cá nhân và sự nghiệp (Personal and career development skills)
9. Kỹ năng giao tiếp ứng xử và tạo lập quan hệ (Interpersonal skills)
10. Kỹ năng làm việc đồng đội (Teamwork)
11. Kỹ năng đàm phán (Negotiation skills)
12. Kỹ năng tổ chức công việc hiệu quả (Organizational effectiveness)
13. Kỹ năng lãnh đạo bản thân (Leadership skills)

Năm 1989, Bộ Lao động Mỹ cũng đã thành lập một Ủy ban Thư ký về Rèn luyện các Kỹ năng Cần thiết (The Secretary’s Commission on Achieving Necessary Skills - SCANS). Thành viên của ủy ban này đến từ nhiều lĩnh vực khác nhau như giáo dục, kinh doanh, doanh nhân, người lao động, công chức… nhằm mục đích “thúc đẩy nền kinh tế bằng nguồn lao động kỹ năng cao và công việc thu nhập cao”. (http://wdr.doleta.gov/SCANS/)

Tại Úc, Hội đồng Kinh doanh Úc (The Business Council of Australia - BCA) và Phòng thương mại và công nghiệp Úc (the Australian Chamber of Commerce and Industry - ACCI) với sự bảo trợ của Bộ Giáo dục, Đào tạo và Khoa học (the Department of Education, Science and Training - DEST) và Hội đồng giáo dục quốc gia Úc (the Australian National Training Authority - ANTA) đã xuất bản cuốn “Kỹ năng hành nghề cho tương lai” (năm 2002). Cuốn sách cho thấy các kỹ năng và kiến thức mà người sử dụng lao động yêu cầu bắt buộc phải có. Kỹ năng hành nghề (employability skills) là các kỹ năng cần thiết không chỉ để có được việc làm mà còn để tiến bộ trong tổ chức thông qua việc phát huy tiềm năng cá nhân và đóng góp vào định hướng chiến lược của tổ chức. Các kỹ năng hành nghề bao gồm có 8 kỹ năng như sau:

1. Kỹ năng giao tiếp (Communication skills)
2. Kỹ năng làm việc đồng đội (Teamwork skills)
3. Kỹ năng giải quyết vấn đề (Problem solving skills)
4. Kỹ năng sáng tạo và mạo hiểm (Initiative and enterprise skills)
5. Kỹ năng lập kế hoạch và tổ chức công việc (Planning and organising skills)
6. Kỹ năng quản lý bản thân (Self-management skills)
7. Kỹ năng học tập (Learning skills)
8. Kỹ năng công nghệ (Technology skills)
(Nguồn: http://www.acci.asn.au/text_files/issues_papers/Employ_Educ/ee21.pdf)

Chính phủ Canada cũng có một bộ phụ trách về việc phát triển kỹ năng cho người lao động. Bộ Phát triển Nguồn Nhân lực và Kỹ năng Canada (Human Resources and Skills Development Canada - HRSDC) có nhiệm vụ xây dựng nguồn nhân lực mạnh và có năng lực cạnh tranh, giúp người Canada nâng cao năng lực ra quyết định và năng suất làm việc để nâng cao chất lượng cuộc sống. Bộ này cũng có những nghiên cứu để đưa ra danh sách các kỹ năng cần thiết đối với người lao động. Conference Board of Canada là một tổ chức phi lợi nhuận của Canada dành riêng cho nghiên cứu và phân tích các xu hướng kinh tế, cũng như năng lực hoạt động các tổ chức và các vấn đề chính sách công cộng. Tổ chức này cũng đã có nghiên cứu và đưa ra danh sách các kỹ năng hành nghề cho thế kỷ 21 (Employability Skills 2000+) bao gồm cá kỹ năng như:

1. Kỹ năng giao tiếp (Communication)
2. Kỹ năng giải quyết vấn đề (Problem solving)
3. Kỹ năng tư duy và hành vi tích cực (Positive attitudes and behaviours)
4. Kỹ năng thích ứng (Adaptability)
5. Kỹ năng làm việc với con người (Working with others)
6. Kỹ năng nghiên cứu khoa học, công nghệ và toán (Science, technology and mathematics skills)
(Nguồn: http://www.dest.gov.au/NR/rdonlyres/4E332FD9-B268-443D-866C-621D02265C3A/2212/final_report.pdf)

Chính phủ Anh cũng có cơ quan chuyên trách về phát triển kỹ năng cho người lao động. Bộ Đổi mới, Đại học và Kỹ năng được chính chủ thành lập từ ngày 28/6/2007, đến tháng 6/2009 thì được ghép với Bộ Kinh tế, Doanh nghiệp và Đổi mới Pháp chế để tạo nên bộ mới là Bộ Kinh tế, Đổi mới và Kỹ năng. Bộ này chịu trách nhiệm về các vấn đề liên quan đến việc học tập của người lớn, một phần của giáo dục nâng cao, kỹ năng, khoa học và đổi mới. (Nguồn: http://www.dius.gov.uk/). Cơ quan chứng nhận chương trình và tiêu chuẩn (Qualification and Curriculum Authority) cũng đưa ra danh sách các kỹ năng quan trọng bao gồm:

1. Kỹ năng tính toán (Application of number)
2. Kỹ năng giao tiếp (Communication)
3. Kỹ năng tự học và nâng cao năng lực cá nhân (Improving own learning and performance)
4. Kỹ năng sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông (Information and communication technology)
5. Kỹ năng giải quyết vấn đề (Problem solving)
6. Kỹ năng làm việc với con người (Working with others)

Chính phủ Singapore có Cục phát triển lao động WDA (Workforce Development Agency) WDA đã thiết lập hệ thống các kỹ năng hành nghề ESS (Singapore Employability Skills System) gồm 10 kỹ năng (http://wsq.wda.gov.sg/GenericSkills/):

1. Kỹ năng công sở và tính toán (Workplace literacy & numeracy)
2. Kỹ năng sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông (Information & communications technology)
3. Kỹ năng giải quyết vấn đề và ra quyết định (Problem solving & decision making)
4. Kỹ năng sáng tạo và mạo hiểm (Initiative & enterprise)
5. Kỹ năng giao tiếp và quản lý quan hệ (Communication & relationship management)
6. Kỹ năng học tập suốt đời (Lifelong learning)
7. Kỹ năng tư duy mở toàn cầu (Global mindset)
8. Kỹ năng tự quản lý bản thân (Self-management)
9. Kỹ năng tổ chức công việc (Workplace-related life skills)
10. Kỹ năng an toàn lao động và vệ sinh sức khỏe (Health & workplace safety).

Trong WDA còn có Trung tâm kỹ năng hành nghề (The Centre for Employability Skills (CES)) để đánh giá hệ và hỗ trợ đào tạo kỹ năng.

Ở VN, các kỹ năng chưa được chú trọng trong hệ thống giáo dục cũng như trong cuộc sống. Hình như nền giáo dục của chúng ta đang dựa trên một giả định “người ta biết thì người ta sẽ làm được”. Và vì vậy họ cứ cố dạy cho học sinh, sinh viên thật nhiều kiến thức hòng làm được việc khi ra trường. Nhưng thực tế đâu có vậy, từ biết đến hiểu là một khoảng cách rất xa, và từ hiểu đến làm việc chuyên nghiệp với năng suất cao là một khoảng cách còn xa hơn nữa. Điều này dẫn đến một thực trạng là sinh viên khi ra trường biết nhiều kiến thức nhưng lại không có khả năng làm việc cụ thể. Chỉ vài năm gần đây, các phương tiện thông tin đại chúng mới nhắc nhiều đến cụm từ “kỹ năng” và “kỹ năng mềm”.

Kỹ năng là khả năng thực hiện một công việc nhất định, trong một hoàn cảnh, điều kiện nhất định, đạt được một chỉ tiêu nhất định. Các kỹ năng có thể là kỹ năng nghề nghiệp (các kỹ năng kỹ thuật cụ thể như hàn, tiện, đánh máy, lái xe, lãnh đạo, quản lý, giám sát…) và kỹ năng sống (các kỹ năng giao tiếp, ứng xử, tư duy, giải quyết xung đột, hợp tác, chia sẻ…). Mỗi người học nghề khác nhau thì có các kỹ năng khác nhau nhưng các kỹ năng sống là các kỹ năng cơ bản thì bất cứ ai làm nghề gì cũng cần phải có.

Chúng ta tự hào về nguồn lao động dồi dào. Nhưng đó mới chỉ là số lượng. Chất lượng lao động mới là vấn đề đáng bàn. Theo bà Nguyễn Thị Hằng (nguyên Bộ trưởng Bộ LĐ, TB & XH, Chủ tịch hội dạy nghề VN), hiện nay, Việt Nam còn đến hơn 50% lao động trong tổng số hơn 10 triệu lao động chưa qua đào tạo cơ bản chính quy, mà chủ yếu là vừa học vừa làm hoặc làm những công việc đơn giản. Điều đó cho chúng ta thấy bức tranh tổng thể về kỹ năng nghề nghiệp của lực lượng lao động không có gì là sáng sủa cho lắm và còn nhiều việc phải làm để có một bức tranh tươi sáng hơn. Điều tối thiểu phải biết (nhưng lại không phải ai cũng biết), là xã hội bây giờ sử dụng sản phẩm dùng được, chứ không sử dụng khả năng hay bằng cấp của con người. Anh không có kỹ năng đánh máy, thì có thuộc lòng 10 quyển sách về Microsoft Office cũng vô nghĩa. Anh không thiết kế nổi một cái nhà bình thường 3 tầng, thì có tốt nghiệp xuất sắc trường Kiến trúc cũng vô nghĩa.

Tổng hợp các nghiên cứu của các nước và thực tế VN, 10 kỹ năng sau là căn bản và quan trọng hàng đầu cho người lao động trong thời đại ngày nay:

1. Kỹ năng học và tự học (Learning to learn)
2. Kỹ năng lãnh đạo bản thân và hình ảnh cá nhân (Self leadership & Personal branding)
3. Kỹ năng tư duy sáng tạo và mạo hiểm (Initiative and enterprise skills)
4. Kỹ năng lập kế hoạch và tổ chức công việc (Planning and organising skills)
5. Kỹ năng lắng nghe (Listening skills)
6. Kỹ năng thuyết trình (Presentation skills)
7. Kỹ năng giao tiếp và ứng xử (Interpersonal skills)
8. Kỹ năng giải quyết vấn đề (Problem solving skills)
9. Kỹ năng làm việc đồng đội (Teamwork)
10. Kỹ năng đàm phán (Negotiation skills)

Như vậy ngoài những kiến thức chuyên môn, người lao động cần phải được trang bị thêm các kỹ năng hành nghề để đảm bảo có được việc làm mà còn để tiến bộ trong tổ chức thông qua việc phát huy tiềm năng cá nhân và đóng góp vào định hướng chiến lược của tổ chức góp phần vào sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước.

Lâu nay chúng ta chỉ nghĩ đến xuất khẩu lao động, nhưng một thực tế mới đang thách đố người lao động VN là trong thời kỳ khủng hoảng người nước ngoài đang đến tranh chỗ làm việc của ta. Chúng ta có thể bị thua ngay trên sân nhà.

Rõ ràng 10 kỹ năng mềm thiết yếu này không những chỉ giúp người lao động nâng cao năng suất, hiệu quả công việc mà thực chất là giúp ích rất nhiều trong mọi khía cạch cuộc sống ở gia đình ngoài xã hội tại công sở, nâng cao đáng kể chất lượng cuộc sống và văn hóa xã hội, góp phần thay đổi diện mạo con người VN.

Học hỏi kinh nghiệm từ các nước công nghiệp tiên tiến, nhà nước cần phải xây dựng một chương trình quốc gia về kỹ năng mềm, thành lập một cơ quan chuyên trách xây dựng hệ thống kỹ năng, đào tạo và giám sát chất lượng năng lực của lực lượng lao động. Chúng ta đã bước vào kỷ nguyên kinh tế tri thức. Trong kỷ nguyên kinh tế tri thức thì nguồn vốn con người là quan trọng nhất. “Không thể giải quyết vấn đề mới bằng chuẩn mực cũ” Không thể ngồi hô hào về cải cách giáo dục mà phải có biện pháp cụ thể để nâng cao năng lực của mỗi người dân, nâng cao năng lực cạnh tranh của VN.

Phan Quốc Việt

Thanh niên với lý tưởng cách mạng

Thanh niên với lý tưởng cách mạng
Kính thưa : Đại hội
Được sự phân công của BCH đoàn thanh niên công ty CP kim khí miền trung, tôi xin trình bày báo cáo tham luận về : Thanh niên với lý tưởng cách mạng
Lý tưởng gắn với thanh niên như ánh sáng mặt trời với sự sống, như chính sự đòi hỏi tự thân. Điều thanh niên sợ nhất không phải là gì to tát, người trẻ sợ nhất là - sự trống rỗng trong tâm hồn- đó là sự hụt hẫng trong định hướng ngay từ tuổi thiếu thời, lúc đang còn sống trong vòng tay gia đình cho tới khi được đến trường, ngày một trưởng thành và tiếp thu kiến thức ngày càng phong phú hơn. Với nhân sinh quan của người từng trải, với khí phách của người chiến sĩ Cộng sản lỗi lạc, đến phút cuối cuộc đời mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn không quên dặn dò toàn Đảng, toàn dân ta: “Bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho đời sau là một việc làm rất quan trọng và rất cần thiết”. Các thế hệ thanh niên Việt Nam không ngừng kế tục truyền thống cách mạng của thế hệ cha anh. Như vậy, trong điều kiện đất nước hoà bình, hội nhập và phát triển hiện nay, trách nhiệm và bổn phận của thanh niên lại càng không được quyền quên quá khứ hào hùng của cha anh ngày hôm qua, bởi Tượng đài vinh quang Việt Nam được xây lên từ máu xương của biết bao thế hệ cha anh, tất cả vì một Việt Nam trọn vẹn, độc lập, tự do, hạnh phúc.
Một số người cho rằng, cứ lo đủ việc làm cho thanh niên, cứ chăm sóc thanh niên no đủ là thanh niên sống tốt ngay! Quan điểm như thế chưa đúng. Vì thực tế cho thấy, dù thanh niên có đủ việc làm, có ăn no, mặc ấm nhưng không được giáo dục tốt thì vẫn cứ hư hỏng, không thể nối nghiệp thế hệ cha anh. Cho nên giáo dục lý tưởng nói chung và giáo dục lý tưởng cách mạng cho thanh niên phải là một chiến lược bao gồm tổng thể các mối quan hệ với giáo dục về học vấn, văn hoá, khoa học, kỹ thuật, định hướng việc làm, chăm lo cho lớp trẻ cả vật chất lẫn tinh thần. Cần phải giúp và đưa thanh niên tiếp cận thực tế, hoà hơi thở vào nhịp sống thời đại để thanh niên đi đúng quỹ đạo của thời đại, biết tôn trọng các quy luật tự nhiên, đồng thời không ngừng học hỏi, bổ sung kiến thức và ý thức sáng tạo. Từ đó thanh niên mở rộng tầm nhìn, có lòng tin, niềm tin vào tương lai…thanh niên sẽ tự giác chịu đựng những khó khăn, thử thách và tìm cách vượt qua.
Ở công ty chúng ta, các thế hệ thanh niên đàn anh đi trước đã kế tục và tiếp tục hoàn thành tốt sứ mệnh của mình, với với sự nghiệp chăm sóc bồi dưỡng thế hệ thanh niên hiện nay. Còn hiện nay, các đồng chí thanh niên sẵn sàng nhận mọi nhiệm vụ thử thách xa rời thành phố hoa lệ tiện nghi, làm việc với các công trường bụi bặm hoang vắng, không điện không nước, không gia đình, không người thân bên cạnh… số lượng chưa được nhiều, phần lớn theo tôi là sự nhận thức về lý tưởng chưa hoàn thiện chưa sâu sắc, vì lý tưởng cách mạng là mục tiêu và hành động của thế hệ trẻ gắng với sự hy sinh cho sự nghiệp của Công ty của gia đình của đất nước, trong từng giai đoạn lịch sử cụ thể, các đồng chí trong ban Chấp hành đoàn chưa hoàn thành trách nhiệm trong việc truyền đạt cụ thể tinh thần cách mạng, lý tưởng thanh niên cho các đoàn viên tại đơn vị mình công tác. Còn phân bì so đo thiệt hơn, còn toan tính đòi hỏi do chính sách khuyến khích chưa hợp lý….vv, thử hỏi nếu ngày xưa các thế hệ đàn anh không lên chiến khu làm cách mạng, không bôn ba khắp sứ người để lao động học hỏi khoa học quản lý, công nghệ, tư tưởng cách mạng giải phóng dân tộc, sẵn sàng hy sinh tất cả chứ không chịu làm nô lệ quyết tử cho tổ quốc quyết sinh … thì ngày nay chúng ta có thể ngồi đây để bàn luận nên phải làm gì để có lợi nhất cho bản thân hay gia đình, hay chỉ là một quốc gia nô lệ, thuộc địa phụ thuộc.
Dù sao thì lý tưởng cách mạng phải được thể hiện cụ thể, không thể mơ hồ, Trước khi hết báo cáo tham luận, tôi xin tặng các đồng chí đoàn thanh niên một đoạn thơ về hành động của thanh niên côn ty thời đại hiện nay.
“ Học tập chăm chỉ
Lao động cần cù
Cuộc sống sẽ bù
Tương lai tốt đẹp”

Kính chúc đại hội thành công tốt đẹp
Chúc các đồng chí sức khỏe
Xin cảm ơn vì đã lắng nghe

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009

Trắc nghiệm: Bạn có đủ tư chất thành sếp?

Trắc nghiệm:
Bạn có đủ tư chất thành sếp?
(Dân trí) - Làm sếp nghe có vẻ hấp dẫn, tuy nhiên không phải ai cũng có khả năng trở thành một doanh nhân thành công.

Hãy thử làm trắc nghiệm những câu hỏi sau đây. Kết quả sẽ giúp bạn hiểu rõ về khả năng của mình:
1. Nếu cần thiết, tôi sẵn sàng chấp nhận điều kiện sống khó khăn trong một thời gian khi chờ công việc kinh doanh khởi sắc hơn - đi nghỉ mát ít hơn (hoặc không đi nghỉ), giảm chi tiêu không cần thiết như đi ăn tiệm/nhà hàng. Hãy tự cho bạn 10 điểm nếu trả lời Đồng ý.

Kinh nghiệm: Những nhân viên làm việc tại các công ty lớn khi bắt đầu tự kinh doanh thường cảm thấy sốc vì công ty của họ tiêu tốn quá nhiều tiền: các loại bảo hiểm, thuế cùng tỉ thứ chi phí khác. Chắc chắn bạn sẽ phải từ bỏ các chuyến đi nghỉ mát trong một thời gian.

2. Tôi sẵn sàng làm tất cả mọi việc, từ trả lời điện thoại đến thay bóng đèn, trước khi tôi có khả năng thuê người khác làm những công việc nhỏ nhặt đó. Hãy cho mình điểm 10 nếu bạn trả lời Đồng ý

Kinh nghiệm: Một khi bạn đã rời khỏi môi trường công ty lớn, tất cả mọi việc từ nay sẽ phụ thuộc vào chính bạn. Bạn sẽ không thể gọi điện cho ai khi hệ thống máy tính gặp trục trặc. Nếu bạn là người năng động có thể làm mọi việc thì thật tuyệt vời. Nếu không, bạn nên chuẩn bị một danh sách những dịch vụ sửa chữa để gọi khi cần thiết.

3. Nguyên nhân chính khiến tôi muốn tự kinh doanh là tôi không hài lòng với công việc hiện nay của mình. Điểm 10 nếu bạn Không đồng ý.

Kinh nghiệm: Không phải ai không hài lòng với công việc cũng nên mở công ty tự kinh doanh. Bạn cần phải thực sự nghiêm khắc và trung thực khi đánh giá những điểm mạnh và điểm yếu của mình. Nếu bạn muốn mở công ty riêng chỉ vì bạn không hài lòng với công việc hiện tại, tốt hơn hết bạn nên đi tìm một công việc khác.

4. Tôi có đủ tiền tiết kiệm để chi trả cuộc sống của mình trong vòng 3 năm tiếp theo, kể cả trong trường hợp công ty của tôi không đem lại một đồng lợi nhuận nào trong khoảng thời gian đó. Điểm 10 nếu bạn trả lời Đồng ý.

Kinh nghiệm: Hầu hết các công ty cần khoảng 3 năm mới có thể hòa vốn (nếu vẫn sống sót sau 3 năm). Chính vì vậy, bạn cần phải chuẩn bị rất nhiều tiền. Tất nhiên bạn cũng có thể tiếp tục tìm các khoản vay mới để trả cho các khoản vay cũ, nhưng đó không phải là cách làm lâu dài và bền vững.

5. Những doanh nhân thành đạt không nhất thiết phải là những người bán hàng xuất sắc. Hãy tự cho bạn 10 điểm nếu trả lời Không đồng ý.

Kinh nghiệm: Nếu bạn nghĩ "bán hàng" là một việc đơn giản thì bạn đã gặp rắc rối lớn. Rất nhiều chuyên gia cho rằng một trong những nguyên nhân dẫn đến thất bại của các công ty mới thành lập là các ông chủ mới không muốn tự đi bán những sản phẩm của mình – đặc biệt khi họ xuất thân từ những công ty lớn nơi mà họ không bao giờ phải làm công việc "bán hàng".

6. Tôi có khả năng lấy lại tinh thần rất nhanh khi mọi việc không diễn ra như tôi mong muốn. Hãy tự cho bạn 10 điểm nếu trả lời Đồng ý.

Kinh nghiệm: Theo những doanh nhân thành đạt, xây dựng một công ty và làm cho nó hoạt động là một công việc khó khăn và dễ gặp thất bại. Nếu bạn không có khả năng chịu đựng những rủi ro bất ngờ thì rất có khả năng bạn sẽ quay trở lại với công việc cũ của mình trong vòng một đến hai năm đầu tiên.

7. Tự kinh doanh không khiến bạn phải mở rộng quan hệ nhiều như nhân viên tại các công ty lớn. Hãy tự cho bạn 10 điểm nếu trả lời Không đồng ý.

Kinh nghiệm: Khả năng mở rộng quan hệ là rất quan trọng trong bất kỳ công việc nào, nhưng đối với những chủ doanh nghiệp, chính khả năng này tạo ra sự khác biệt giữa phát triển hay thất bại. Khi làm việc cho các công ty lớn, các mối quan hệ với khách hàng, các nhà cung cấp, nhà đầu tư và tài trợ, vv, đều đã được thiết lập sẵn khi bạn gia nhập công ty. Đối với một công ty mới mở, bạn sẽ phải tự xây dựng các mối quan hệ từ đầu.

8. Bắt đầu công việc kinh doanh là quyết định của riêng tôi, tôi không phải bàn bạc chi tiết với chồng/vợ hay gia đình của mình. Điểm 10 điểm nếu trả lời Không đồng ý.

Kinh nghiệm: Các doanh nhân thành đạt đều đồng ý rằng sự phản đối của vợ/chồng hay con cái trong gia đình có nghĩa là bạn sẽ không thực sự có cảm giác được ‘ở nhà’ nữa. Điều này có thể dẫn đến thất bại của công việc kinh doanh mới. Một doanh nhân cho biết: “Gây dựng một công ty đã đủ mệt mỏi lắm rồi. Nếu bạn phải trở về nhà sau mỗi ngày làm việc với một người luôn căn vặn và can ngăn bạn tiếp tục công việc thì quả là không chịu nổi”.

9. Bạn nên thuê một kế toán nhiều kinh nghiệm để giải quyết những vấn đề về thuế và tài chính mà doanh nghiệp nhỏ của bạn gặp phải. Điểm 10 điểm nếu trả lời Đồng ý.

Kinh nghiệm: Các doanh nghiệp mới sẽ phải giải quyết rất nhiều vấn đề liên quan đến các quy tắc và luật lệ, và bạn có thể sẽ phải trả giá rất đắt nếu cố gắng tự mình giải quyết những vấn đề này. Bạn nên học hỏi kinh nghiệm từ những người đi trước, và thuê một kế toán có kinh nghiệm để hướng dẫn tất cả những vấn đề cần thiết, từ quản lý các tài sản văn phòng hay khai thuế cho các khoản nợ xấu.

10. Mở một công ty mới là rất rủi ro, nhưng kế hoạch kinh doanh của tôi xuất sắc đến mức tôi chắc chắn sẽ trở nên giàu có chỉ sau một vài năm. Điểm 10 nếu trả lời Không đồng ý.

Kinh nghiệm: Vô số những tỷ phú ‘tương lai’ đã phải bỏ cuộc trong giận dữ khi họ không trở nên giàu có một cách nhanh chóng. Trong 99% các trường hợp, bạn cần phải mất nhiều năm làm việc vất vả, cực nhọc và khó khăn để có thể gây dựng được một công ty hoạt động có lãi. Quy luật là, hãy cố gắng tồn tại trước, sau đó mới tính đến thành công – dù có mất bao lâu đi chăng nữa. Có thể mọi người không thích sự chậm chạp, nhưng vẫn còn hơn là chạy nhanh và vấp ngã.
Kết quả

0-30 điểm: Không ổn rồi. Đừng từ bỏ công việc hiện nay của bạn.
40 - 70 điểm: Bạn có một số tố chất của một doanh nhân thành đạt, nhưng cần phải xem xét lại tình hình thực tế trước khi bạn ra quyết định tự kinh doanh.
80 - 100 điểm: Tuyệt vời! Ai biết được, bạn có thể trở thành Bill Gates tiếp theo!

Vũ Quyên
Theo CNNMoney

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2009

Nỗi nhớ mùa đông

Nỗi nhớ mùa đông

Dường như ai đi ngang cửa,
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi.
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy
Giờ đây cũng bỏ ta đi.

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Mùa thu cây cầu đã gãy
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2009

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2009

Kỷ niệm 1 năm làm Giám đốc

Một năm làm Giám đốc.
Nói dốc cũng tăng tăng.
Tính khí hơi lằng nhằng.
Thỉnh thoảng hay thất hữa.


Biết thế cố gắng chữa.
Càng chữa bệnh càng tăng.
càng táo tợn hung hăng.
Chắc sẽ ngày tèo sớm

he he he he

Nói vậy thôi cũng sướng
Hơn chú lính lon ton.
Lúc nào cũng lom khom
mặt hớt ha hớt hả.



ke ke ke

Giám đốc thời ăn nhậu
Càng nhậu thì càng hăng.
Càng chén càng lăng tăng.
Ôi bao nhiêu cho đủ.

hu hu hu

Cái bụng to tú hụ
Bởi ăn nhậu quá đà.
bởi sống hơi bê tha.
Nên vòng đời sẽ Ngắn

hé hé hé

Nói vậy thôi quyết tâm
Làm lại như từ đầu.
Cho thanh tao quý phái.
he he hehe

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

Bài phát biểu của đ/c bí thư Chi bộ tại ĐH Đoàn

Kính thưa quý vị đại biểu

Thưa tất cả các đồng chí

Thay mặt Chi Bộ CN Khánh hòa, chính quyền, tôi thân ái gởi đến toàn thể đại biểu và các bạn đoàn viên, thanh niên tình cảm thân thương, niềm tin yêu của Chi bộ, chính quyền và nhân dân đối với thế hệ trẻ Công ty CP kim khí Miền trung. Chúc các đồng chí đại biểu làm việc với tinh thần trách nhiệm cao, góp phần cho Đại hội chi Đoàn Chi nhánh Khánh hòa HCM thành công tốt đẹp. Xin chào mừng và kính chúc các đồng chí, quý vị đại biểu mạnh khỏe.

Sau hơn 20 năm đổi mới, Việt Nam đã chính thức trở thành thành viên của Tổ chức Thương mại thế giới, đất nước ta có thế và lực mới, nhiều thuận lợi và thời cơ đang mở ra. Trong khi đó, xu thế toàn cầu hóa về kinh tế tiếp tục tăng cao, với sự phát triển nhanh chóng của khoa học – công nghệ và kinh tế tri thức, sự hợp tác, làm ăn theo luật pháp quốc tế và cạnh tranh gay gắt giữa các quốc gia, sự xâm nhập về văn hóa, lối sống không lành mạnh, âm mưu chống phá ta của các thế lực thù địch,… đó là những khó khăn và thách thức rất lớn.

Tất cả tình hình trên, đòi hỏi lực lượng thanh niên, đội xung kích của dân tộc ta, phải phát triển ngang tầm thời đại, có tri thức và bản lĩnh chính trị, văn hóa và đạo đức vững vàng. Vì thế, Đại hội Đoàn lần này phải là sự kế tục xuất sắc truyền thống cách mạng vẻ vang của các thế hệ đi trước; đánh dấu một chặng đường mới của tổ chức Đoàn, tạo ra những phong trào hành động mới sôi động, thu hút đông đảo các tầng lớp thanh niên; giải quyết những vấn đề thiết thân nhất, gắn bó trách nhiệm của tuổi trẻ với hiện tại và tương lai của đất nước, của đơn vị chúng ta, thể hiện bản lĩnh, trí tuệ, sức sáng tạo của tuổi trẻ, góp phần xây dựng Công ty CP kim khí Miền trung năng động, sáng tạo, nghĩa tình, trở thành thành một công ty lớn phát triển tầm quốc gia và khu vự.c

Thưa các đồng chí và quý vị đại biểu

Bên cạnh những thành công, Đoàn TN cần phải quan tâm đúng mức những khó khăn, thách thức đối với công tác đoàn và phong trào thanh niên – Chi nhánh trong thời gian sắp tới. Đó là mặt tiêu cực này sinh từ đời sống kinh tế xã hội đang phát triển theo kinh tế thị trường định hướng XHCN và hội nhập với thế giới. Đó là tình trạng không hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao phó, không tuân thủ tổ chức kỷ luật, xa rời cuộc sống tập thể, việc thu nhập thấp đời sống bấp bênh do ảnh hưởng của kinh tế suy thoái. Đó là vấn đề khắc phục tệ xa rời các giá trị truyền thống tốt đẹp, lối sống mơ hồ về chính trị, kém hiểu biết về lịch sử dân tộc, đua đòi theo thị hiếu thấp kém….một bộ phận thanh niên chưa ý thức được trách nhiệm của mình đối với bản thân, gia đình và xã hội

Thưa các đồng chí và các bạn

Thanh niên là hiện tại, tương lai của đất nước. Chăm lo giáo dục, rèn luyện Đoàn thanh niên, chính là chăm lo tương lai của mỗi gia đình, của cả dân tộc chúng ta. Đó là nghĩa vụ, trách nhiệm của mỗi người, của toàn XH và của cả hệ thống chính trị

Chi bộ Chi nhánh yêu cầu các đồng chí Giám đốc, các đoàn thể các cấp cần tiếp tục quan tâm, danh thời gian cho công tác thanh niên, lãnh đạo toàn bộ hệ thống chính trị làm công tác thanh niên và chăm lo cho thanh niên nhiều hơn nữa; tạo điều kiện tốt nhất về vật chất, tinh thần để Đoàn TN các các cấp tổ chức phong trào thiết thực, cụ thể trong thanh niên; quan tâm đến đội ngũ cán bộ trẻ, phát huy vai trò của Đảng viên trong công tác quản lý kinh doanh của đơn vị.

Chúc đại hội Chi đoàn CN Khánh Hòa – HCM thành công tốt đẹp

Chúc sức khỏe các đồng chí đại biểu

Trân trọng cảm ơn

Dai hoi doan thanh nien




Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

Sai lầm thứ 2: Chơi an toàn và không vượt quá giới hạn

Sai lầm thứ 2: Chơi an toàn và không vượt quá giới hạn

TTO - Là một vận động viên quần vợt luôn khao khát thành công nhưng khả năng chỉ ở mức trung bình, tôi thường đánh bóng bên trong vạch ngăn cách vì lo sợ bóng đi quá vạch ngăn cách và làm mất điểm. Với cố gắng chơi những trận đấu an toàn, tôi đã tự thu hẹp sân chơi.

Và tôi nhận thấy tôi sẽ không bao giờ chiến thắng nếu tiếp tục duy trì lối chơi này. Tôi phải học cách đánh bóng về phía cuối nhưng vẫn phải giữ bóng bên trong sân. Vì vậy tôi quyết định vượt qua “vùng an toàn” và tôi nhận ra rằng thật ra tôi đã chiến thắng trong cả những trò chơi khác nữa.

Tôi có cơ hội kể lại kinh nghiệm chơi quần vợt với một nữ khách hàng. Chị được bổ nhiệm làm chuyên viên giám sát nhưng đồng nghiệp nhận xét chị vẫn chưa đủ “chủ động” trong công việc. “Tại sao đồng nghiệp cho rằng tôi chưa đủ chủ động trong công việc?”, chị băn khoăn. “Tôi đã làm mọi việc nên làm mà không cần đợi cấp trên yêu cầu.”

Tuy nhiên, làm mọi việc nên làm không đồng nghĩa với thái độ chủ động trong công việc bởi những việc bạn nghĩ là bạn nên làm thôi. Với vị trí chuyên viên giám sát, ban lãnh đạo trông đợi chị sẽ có trách nhiệm hơn và độc lập đưa ra quyết định khi cần thiết. Khi tôi đề cập đến sự kì vọng này của ban Giám đốc, chị giải thích chị không muốn làm những việc vượt quá quyền hạn và chị chỉ đưa ra quyết định nằm trong giới hạn của một chuyên viên giám sát.

Tôi có hỏi chị đã từng chơi quần vợt chưa và thật may mắn, trước đây chị có chơi môn thể thao này. Chị nhanh chóng hiểu ra vấn đề sau khi nghe kể về phương pháp chơi quần vợt an toàn. Chị biết chị đã không vận dụng hết quyền hạn của mình. Chị tự thu hẹp sân chơi bằng cách phân chia rõ việc gì sẽ được và không được cấp trên chấp thuận. Vì vậy, thay vì mạo hiểm đánh bóng ra khỏi vạch ranh giới, hành động của chị đảm bảo chắc chắn trái bóng được đánh đi sẽ nằm bên trong sân. Cấp trên không hài lòng về chị bởi họ muốn chị biết chấp nhận mạo hiểm và làm nhiều hơn những gì mình được yêu cầu.

Hiện tượng này thường xuyên xảy ra tại công sở. Ngay cả khi người phụ nữ biết rằng nơi làm việc cũng là một trò chơi, họ vẫn có xu hướng tìm lối chơi an toàn hơn là vận dụng một lối chơi thông minh hơn. Họ tuân theo tất cả quy tắc được đề ra và hi vọng đồng nghiệp cũng làm như vậy.

Nếu có quy định họ không được làm việc gì đó, chắc chắn họ luôn làm theo đúng quy định. Họ cũng không làm những việc có thể làm phiền lòng đồng nghiệp. Chắc chắn bạn không bao giờ muốn làm việc gì đó ngoài nguyên tắc, nhưng bạn đang tham gia một trò chơi và bạn muốn giành chiến thắng. Để chiến thắng, bạn cần phải vận dụng tất cả lợi thế trong tầm tay.

Gợi ý:

1. Tuân thủ đúng quy tắc của trò chơi nhưng bạn nên tìm cách học hỏi đúng cách và thông minh.

2. Viết ra giấy hai quy tắc được giải thích thật tỉ mỉ và tuân theo hai quy tắc đó. Bạn đã thấy đồng nghiệp phá vỡ quy tắc đó chưa? Nếu có, họ có bị phạt không? Nếu họ không bị phạt vì phá vỡ quy tắc, bạn hãy thử mạo hiểm mở rộng giới hạn và “vi phạm” quy tắc mà bạn vẫn nghiêm túc tuân theo.

3. Nếu vẫn không biết chắc chắn sự công bằng của việc gì đó, bạn hãy thử làm việc đó. Bạn nên hỏi cấp trên nếu bạn không biết việc đó có đúng quy tắc không.

4. Nếu bị nhắc nhở, bạn không nên suy nghĩ quá nhiều. Quan trọng là bạn không được quay lại với lối chơi an toàn. Hãy coi lời nhắc nhở là cơ hội giúp bạn nhận biết giới hạn và cách chơi hiệu quả nhất.

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009

Một thời lãng quên

... Một ngày em không đến, lớp học bỗng buồn tênh. Lời thầy vang bay xa, ru em sầu mộng mơ. Bài vở anh không chép, suốt ngày chỉ mộng mơ... mộng mơ cô bé kia, mai sau là người yêu...


Rồi năm năm đại học, anh không chép nên thơ. Yêu thương thầy không dạy, yêu chi cho đắng cay?


Này người tình trẻ thơ... này người tình mộng mơ. Anh yêu em suốt đời. Giờ đây ta bên nhau, nhắc lại kỉ niệm xưa. Kỉ niệm mãi trong ta, trao em từng nụ hôn.


Giờ đây ta xa nhau. Nhớ lại kỉ niệm xưa... Chào em, cô bé kia... với lớp học thân thương...."

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2009

Bí quyết thành công hay chuyện thần tiên ngờ nghệch

(TuanVietNam) - Đối với những ai còn đang lâng lâng tâm đắc với những bí quyết thành công được viết ra trong những cuốn sách kinh doanh nhan nhản hiện nay thì có lẽ Hiệu ứng Hào quang (Halo Effect) của Giáo sư Phil Rosenzweig là một gáo nước lạnh. Gáo nước không thèm đổ vào những cuốn sách thông thường mà ụp xuống đầu những “quả bom tấn” đang được giới CEO ca ngợi nhiệt liệt.
Tên sách: HIỆU ỨNG HÀO QUANG
Tác giả: Phil Rosenzweig
Người dịch: Trịnh Thanh Thủy
Phát hành: VNN Publishing & NXB Tri thức
*****

Kẻ phá bĩnh

Steve Ballmer, thủ lĩnh của Microsoft nói rằng ông gối đầu giường cuốn sách Từ Tốt đến Vĩ đại (Good to Great) của tác giả Jim Collins. Không chỉ Ballmer, CEO khắp nơi trên thế giới tìm đọc cuốn sách của Jim Collins để tìm hiểu “công thức” xây dựng một công ty vĩ đại.

Từ Tốt đến Vĩ đại cùng với cuốn Xây dựng để trường tồn của Collins đều đã được dịch ra tiếng Việt. Có lẽ đó là hai cuốn sách kinh doanh được các giám đốc ở Việt Nam đọc và bàn tán nhiều nhất.

Trong khi thế giới đang tung hô Jim Collins diễn thuyết trên bục thì có một người lại ném lên đó “một chiếc giầy”. Kẻ phá bĩnh đó là Phil Rosenzweig, Giáo sư Viện Phát triển quản lý quốc tế (IMD); và chiếc giày đó là cuốn Hiệu ứng Hào quang.




Không chỉ Jim Collins, chiếc giầy còn được ném về phía nhiều tác giả khác là các giáo sư quản trị kinh doanh, các nhà nghiên cứu quản trị cũng như một số tác giả sách bán chạy nhất trong lĩnh vực quản trị doanh nghiệp. Một mũi tên bắn nhiều con chim, Phil Rosenzweig đã nhập vai một người "chọc gậy bánh xe" hoàn hảo khi phê phán tất cả các thể loại công thức thành công chỉ là những ảo vọng.

"Cô gái" khác… "bà già"

"Điểm khác biệt giữa một quý bà và một cô gái không phải ở cách xử thế của họ, mà ở cách họ được đối xử như thế nào." Rosenzweig trích dẫn câu nói dí dỏm của Bernard Shaw trong cuốn sách.

Đàn ông vây quanh, nhìn ngắm, ngưỡng mộ những cô gái trẻ đẹp, chẳng ai làm thế với một bà già. Tất nhiên rồi, với các công ty cũng thế, báo chí tôn vinh, ca ngợi các công ty thành công và CEO của nó lên tận mây xanh. Còn những công ty thất bại thì đương nhiên chẳng ma nào đoái hoài tới.

Công ty thành công nào mà chẳng được ngợi ca rằng có những giám đốc táo bạo, mạnh mẽ, sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm, dám nghĩ dám làm, có tầm nhìn vượt trội, rằng công ty có những chiến lược tập trung, kiên định, thực tế; một nền văn hóa khuyến khích sáng tạo...


Một công ty đang trên đà thành công cũng
giống như một cô gái trẻ đẹp vậy, có biết
bao người sẽ vây xung quanh bợ đỡ, ca ngợi...
Đó chính là một kiểu "hiệu ứng hào quang"
Nguồn: crestock.com

Khi một công ty đang ở đỉnh vinh quang, báo chí, nhân viên, đối tác, khách hàng thi nhau tâng bốc họ. Phil Rosenzweig gọi đó là Hiệu ứng hào quang. Chúng ta luôn nhìn thấy quanh những vì sao là một vầng hào quang lấp lánh.

Một số cuốn sách kinh doanh bán chạy nhất hiện nay đều dựa trên dữ liệu nghiên cứu là hàng ngàn bài báo viết về các công ty thành công, cũng như thực hiện hàng trăm cuộc phỏng vấn đối với nhân viên, đối tác của họ. Theo Phil Rosenzweig, người viết sách không thể thu được kết quả chính xác từ những dữ liệu đó bởi tất cả sẽ chỉ là hào quang.

Rosenzweig đưa ra hai ví dụ nghiên cứu là công ty Cisco và công ty ABB. Khi ở trên đỉnh thành công, họ được báo giới và doanh giới ca ngợi như trên. Đến khi hai công ty này xuống dốc, những giám đốc táo bạo ngày nào bỗng bị chê là liều lĩnh, những giám đốc liêm chính ngày nào bỗng biến thành những kẻ tham tiền.

Còn những chiến lược trước đây được khen ngợi là tập trung nay bị gọi là bảo thủ, nền văn hóa công ty trước được coi là gắn kết thì nay bỗng bị phê bằng những từ ngữ nặng nề nhất. Câu chuyện cổ tích thế là tan vỡ…

Phil Rosenzweig cho rằng đa số những cuốn sách tuyên bố đưa ra những bản thiết kế để xây dựng công ty thành công đều chỉ là những câu chuyện cổ tích. Tác giả của nó là người giỏi kể chuyện chứ không phải nhà nghiên cứu khoa học bởi tất cả những dữ liệu đều không mang tính chính xác của khoa học do bị che mờ bởi hiệu ứng hào quang.

Người đọc tất nhiên khoan khoái khi nghe những câu chuyện cổ tích thú vị, họ mơ màng nhìn lên bầu trời đầy sao và tưởng tượng ra vẻ đẹp lung linh của nó. Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng, những vì sao lấp lánh hào quang kia khi đến gần cũng chỉ là lớp đất đá xù xì…

Thầy bói xem voi

Hiệu ứng hào quang chỉ là một trong số nhiều ảo tưởng mà các nhà nghiên cứu kinh doanh mắc phải. Rosenzweig đã chỉ ra tới 8 ảo tưởng khác làm mờ mắt các nhà nghiên cứu, biến họ thành những ông thầy bói xem voi hơn là nhà khoa học.

Một ảo tưởng thú vị khác mà Rosenzweig gọi là ảo tưởng về sự tương quan và quan hệ nhân quả. Ví dụ như một nhà nghiên cứu có thể đưa ra mệnh đề: Đào tạo nguồn nhân lực mạnh là yếu tố then chốt tạo ra thành công của một công ty. Ông ta sẽ liên tục tìm ra mọi dẫn chứng và số liệu để chứng minh cho mệnh đề của mình.

Một bài báo hay thậm chí cả cuốn sách có thể ra đời từ chỉ một mệnh đề đó và đương nhiên, người đọc sẽ bị thuyết phục bởi chất chồng những nghiên cứu tình huống và số liệu thực tế mà nhà nghiên cứu đưa ra. Tuy vậy, cả nhà nghiên cứu và người đọc đều quên một điều: Đào tạo nguồn nhân lực và thành công có mối quan hệ tương quan chứ không hẳn là nhân quả của nhau.

Đúng là đào tạo nguồn nhân lực mạnh có thể sẽ khiến một công ty có nền tảng tốt hơn để phát triển nhưng cũng có thể nhờ công ty phát triển nên mới có tiền nhiều để đào tạo nguồn nhân lực. Hai yếu tố này tương quan với nhau theo kiểu con gà quả trứng, rất khó để minh định xem cái gì tác động tạo ra cái gì. Vội vã kết luận rằng đào tạo nguồn nhân lực là chìa khóa của thành công là một sự nông nổi.



Có vô số yếu tố có khả năng tác động tới hiệu quả và sản sinh thành công
cho mỗi doanh nghiệp, không thể vội vàng nhấn mạnh đến một yếu tố
duy nhất nào hết - Nguồn: wordpress.com


Còn hơn thế, nguồn nhân lực chỉ là một yếu tố trong vô vàn yếu tố có khả năng tác động tới hiệu quả công ty. Thế còn vô thiên lủng những khía cạnh khác từ: văn hóa công ty, chiến lược cạnh tranh, năng lực tài chính…. thì sẽ đóng góp bao nhiêu phần trăm nữa??? Chỉ một ví dụ đó, Rosenzweig đã cho thấy tính phiến diện của các nghiên cứu, mỗi nghiên cứu chỉ nhìn nhận một yếu tố trong khi thực chất các yếu tố đan xen vào nhau tới mức không thể xác minh rõ ràng chúng tác động tới nhau và tới kết quả chung như thế nào.

Tác giả gọi đó là ảo tưởng bởi những giải thích phiến diện. Mỗi nhà nghiên cứu như một ông thầy bói sờ một con voi và vội vã tuyên bố "phát kiến" của mình. Ngay cả khi mỗi nghiên cứu đơn lẻ được tập hợp thành một bản thiết kế tổng thể thì cũng vẫn còn quá nhiều yếu tố bị bỏ sót. Thực hiện theo những thiết kế đó không bao giờ đảm bảo thành công.

Chuyện thành công hay chuyện cổ tích?

Rosenzweig dẫn lại một nghiên cứu của Michael Porter. Giáo sư chiến lược của Harvard đã nghiên cứu hàng ngàn công ty từ năm 1984 đến 1994 và kết luận rằng những yếu tố riêng biệt nội bộ đó chỉ đóng góp có… 32% cho hoạt động chung. Thế thì 68% còn lại thuộc về cái gì? Nó thuộc về những yếu tố bên ngoài từ bản chất của ngành kinh doanh, quan hệ hợp tác, may mắn và thậm chí là những yếu tố… chưa biết.


Tác giả Phil Rosenzweig - Nguồn: leighbureau.com


Trong môi trường kinh doanh bất định, liên tục bị tác động bởi những yếu tố bên ngoài như đối thủ cạnh tranh, sự thay đổi công nghệ, chính sách vĩ mô… việc vẽ ra một sơ đồ đi tới thành công là một ảo tưởng lớn. Và ngay cả việc nghĩ rằng sẽ có được những công ty thành công vĩ đại và trường tồn trong thế giới kinh doanh này cũng là một ảo tưởng nốt.

Tất cả những điều đó chỉ là những câu chuyện cổ tích lấp lánh ánh hào quang nơi có một chàng hoàng tử tức giám đốc nào đó "biết cách nắm giữ những giá trị quan trọng, vạch ra một tầm nhìn tươi sáng, quan tâm tới nhân viên, tập trung vào khách hàng và phấn đấu cho sự hoàn hảo…"

Rosenzweig nói rằng ông đánh giá cao những giá trị và lý tưởng đó trong các cuốn sách quản trị nổi bật hiện nay. Đi theo những con đường đó không có gì xấu cả, nếu không muốn nói rằng tốt. Nhưng sẽ không có gì đảm bảo rằng đó là con đường dẫn câu chuyện tới kết thúc có hậu. Chàng hoàng tử có tìm thấy công chúa của mình hay không còn phụ thuộc vào nhiều điều khác.

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2009

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009

Xin lỗi

Sẽ không ai không thích một anh hùng thay vì kẻ hèn nhát...

Có một đứa trẻ không ngoan ngoãn, nó lỡ hất đổ tô cơm khi thấy Mẹ nó chia phần thức ăn ngon cho vài người hàng xóm mà không cho nó trước. Mẹ nó giận và bà không nói thêm một lời nào nữa. 5 phút sau đó, hai mẹ con ôm nhau khóc, nước mắt giàn giụa, thằng bé nói trong tiếng nấc "Con xin lỗi Mẹ! Con đã sai!". Thằng bé ấy không ai khác chính là tôi đấy bạn ạ!



Trong một phút nào đó khi ngồi ngẫm nghĩ chuyện đã qua. Bạn sẽ thấy được trong đó có nhiều bài học làm người mà không cần phải nhờ đến lời giảng dạy của một vị giáo sư lỗi lạc nào cả. Chính cuộc đời của bạn cống hiến cho bạn những bài học kinh nghiệm và bổ ích. Nhưng làm thế nào để nhận ra nó? Điều đó còn tuỳ thuộc vào nhận thức và lòng ham muốn được hoàn thiện của bạn.


Thường người ta sợ lỗi lầm, dường như họ luôn có khuynh hướng che đậy mỗi khi phạm phải. Song bạn có nghĩ đó là sự tích luỹ những sai lầm của cuộc sống. Bạn sẽ thế nào nếu như sự che đậy ấy bị bại lộ. Câu trả lời thật khốn khổ phải không? Nhưng bạn hãy nghĩ về nó nhiều hơn để có một mức cảnh giác cao độ với lỗi lầm. Và nếu khi vấp phải bạn sẽ biết ứng phó với nó như thế nào?



“Xin lỗi mẹ! Con sai rồi!” (Ảnh minh họa: e_a_r_e_n_d_i_l)



Câu chuyện thứ nhất



Việc kinh doanh của công ty X đang thuận lợi. Trong một buổi ký kết hợp đồng với đối tác lớn, một nhân viên không chuẩn bị chu đáo khiến mọi việc ngưng trệ. Không nói bạn cũng có thể tưởng tượng giám đốc công ty nổi giận đến cỡ nào. Nhưng ông ta cho gọi nhân viên ấy lên phòng và nói thật thân mật thay vì mắng cho anh ta một trận và tống cổ anh ta ra khỏi công ty.



Bạn biết anh ấy đã nói gì không? Sau đây là đoạn thoại:



- Tôi thành thật xin lỗi làm lỡ việc lớn của công ty thưa giám đốc. Đó là một lỗi lầm không thể tha thứ với ngài lẫn bản thân tôi. Và tôi xin chịu mọi hình thức kỷ luật kể cả bị sa thải. - Anh ấy nói



- Tôi tin là anh không bao giờ tái phạm một lần nào nữa. Và hãy chuẩn bị thật tốt cho lần sau! - Vị giám đốc bớt cau có đi, ông nghiêm lại một lúc và chỉnh giọng nói.



Nếu bạn là vị giám đốc đó bạn sẽ làm gì? Mắng vào mặt anh nhân viên để hả cơn giận của bạn? Hay sa thải anh ấy? Tất cả điều đó dường như là một cách làm không hay lắm để đối xử với lỗi lầm của người khác.



Câu chuyện thứ hai



Con của bạn sẽ ngày càng sợ bạn hơn khi bạn chỉ biết chỉ trích và nhìn thấy toàn lỗi lầm của chúng. Hãy thử một lần tạo cơ hội cho chúng sửa chữa lỗi lầm của mình bằng cách chỉ ra cho chúng thấy lỗi của chúng và việc quan trọng hơn là để chúng thừa nhận lỗi lầm của chính mình.



Thật khó để ai đó có thể nhận thấy được lỗi lầm của chính họ trừ phi chính bản thân họ cảm nhận được điều đó. Thường thì khuynh hướng của con người luôn thiên về điều tốt nhất và họ luôn có cảm giác những gì họ làm luôn đúng. Đó là một phần trong bản tính của con người và khao khát sự hoàn thiện của cuộc sống. Nhưng không vì vậy bạn có thể bỏ qua lỗi lầm của họ và càng không vì thế mà gạt bỏ họ. Cách tốt nhất là gợi ý cho họ thấy điều họ làm trái và để tự bản thân họ tự cảm nhận điều đó một cách rõ ràng nhất.



Nhận thấy và nhận lấy sai lầm của mình không làm bạn xấu đi chút nào cả. Ngược lại nó giúp bạn vững vàng hơn và có nhiều kinh nghiệm sống hơn khi phải đối mặt với những tình trạng tương tự.



Câu chuyện thứ ba



Có một cô gái tình cờ thấy bạn trai của mình đang đứng trò chuyện với một cô gái khác. Không nói không rằng, cô ấy tiến thẳng đến chàng trai và cho anh ta một cái tát tay vào mặt. Cô ấy tức giận ra về trong khi chàng trai còn chưa hết ngỡ ngàng, lẫn tức giận. Đêm đó, chàng trai viết một bức thư và để vào hòm thư nhà cô ấy, với nội dung: "Em yêu! Anh thật không hiểu rõ chuyện gì xảy ra hồi đầu giờ chiều khi em gặp anh trên phố. Nhưng có một điều duy nhất anh muốn nói với em trong lúc này là "Hãy tin anh và anh luôn yêu em!" ".



Bạn thấy đấy, chàng trai không giải thích một cách vòng vo mà để cho cô gái đọc và suy ngẫm kỹ lại về hành động của mình. Cách tốt nhất để cho người khác thấy lỗi lầm của họ không phải là chỉ trích vào lỗi của họ. Bạn sẽ thấy được những tác dụng tích cực hơn khi biết kiềm chế những cảm xúc không đáng có của mình. Nếu ở trường hợp như vậy bạn giận vì cái tát vô cớ, đến thẳng và nói với cô bạn gái rằng bạn hoàn toàn nghiêm chỉnh và cô ấy đã ghen lầm. Bạn có thể đề nghị chia tay. Nhưng nếu như vậy bạn sẽ được gì nào? Nên nhớ rằng chỉ trích lẫn nhau, cả hai bên đều thiệt.


Sáng sớm hôm đó, khi anh chàng mở cửa ra thấy cô bạn gái đứng ở bậc tam cấp rồi. Cô ấy khóc rất nhiều và nói "Em xin lỗi vì đã không tin tưởng anh!". Có một điều chiếc phong bì trong hòm thư nhà cô ấy chưa được mở.


(Ảnh minh họa)



Câu chuyện thứ tư



Người ta không phải đôi lúc mà thường xuyên cảm nhận được những hành động của mình một cách có ý thức. Vì thế, những sai phạm xảy đến họ đều cảm nhận được ở một mức độ nào đó. Nhưng nếu như họ cố tình phớt lờ qua với ý nghĩ bao giờ họ cũng làm đúng hoặc cố tình che đậy nó thật khéo, lỗi lầm càng trở nên nghiêm trọng hơn nếu như bị phát giác. Cảm giác của những con người này sẽ như thế nào? Luôn bồn chồn, không yên, luôn có cảm giác tội lỗi.



Tôi cũng như bạn, ai cũng mong muốn đến sự hoàn mỹ. Hẳn bạn đã từng ít nhất một lần không làm bài tập ở nhà nhưng bạn có bao giờ dám đứng lên trước lớp thú nhận với giáo viên mình không làm bài tập chưa? Tôi tin là trong trường hợp này phần lớn các bạn cố làm ra vẻ đã làm bài và thường lờ đi trước giáo viên. Hoặc nếu bị phát hiện khi đứng lên đều nói "Thưa thầy! Em quên làm bài" thay vì nói "Em không làm bài ở nhà". Đó là hành động chung của sự hướng đến hoàn mỹ. Vì bạn không muốn mọi người biết rằng bạn không chăm chỉ chỉ vì không làm bài tập.



Bạn có thể có khuynh hướng che đậy lỗi lầm để hướng đến hoàn mỹ, nhưng không thể khoả lấp điều sai thành đúng được. Điều cần có là sửa chữa điểm sai thành đúng bằng cách thừa nhận và bù đắp lỗi lầm. Thật dễ để làm điều sai nhưng thật không dễ để biến một điều sai thành đúng mà không cần có sự công nhận của cộng đồng.



Lòng dũng cảm luôn được ngợi khen.



Sẽ không ai không mở rộng lòng mình để đón nhận tình thương thay vì lòng thù hận.



Sẽ không ai ghét bỏ người biết cách trở lại đúng lúc nhất.



Sẽ không ai không thích một anh hùng thay vì kẻ hèn nhát.



Do vậy biết nhận thấy và nhận lấy lỗi lầm của mình chính là việc làm của sự dũng cảm và cũng chính bạn tự tạo cho mình một cơ hội.
Vietnamnet