Cuộc sống bình dị của các CEO trẻ ở Mỹ E-mail Bản để in Cỡ chữ Chia sẻ: Ý kiến (2) ▪ AN HUY
21/06/2011 10:40 (GMT+7)
CEO Facebook, Mark Zuckerberg (giữa) thường được bắt gặp với trang phục bình dân.
Aarib Patzer sống trong một căn hộ chung cư rộng vỏn vẹn 54 m2 với một phòng ngủ, một chiếc ghế sô-pha đã cũ và một chiếc TV ở thành phố Pola Alto, California, Mỹ. Đôi giày da màu nâu mà anh chàng 39 tuổi này ưa thích đã cũ mèm, và mỗi lần cắt tóc của anh chỉ tiêu tốn 12 USD.
Giản dị hơn, anh chàng xuất hiện trong câu chuyện đăng trên tờ Los Angeles Times này từng sử dụng Ford Contour 1996 cho tới khi công-tơ mét chỉ 150.000 dặm và chiếc xe được đưa thẳng ra bãi rác. Chiếc xe mới của anh là một chiếc Subaru Outback giá 29.000 USD.
Thế nhưng, vào năm 2009 khi mới 30 tuổi, Patzer đã bán lại công ty công nghệ Mint.com của mình với giá 170 triệu USD. Hiện anh là một gương mặt trong ban lãnh đạo của Intuit Inc, một công ty phần mềm tài chính.
Theo tờ Los Angeles Times, với chỉ một vài ngoại lệ, nhiều ngôi sao trẻ đang lên ở thung lũng Silicon giờ đang từ chối những gì vốn được coi là biểu tượng truyền thống của địa vị, như siêu xe, du thuyền hay dinh thự sang trọng. Thay vào đó, để khẳng định bản thân, họ dùng tài sản của mình cho những mục đích xã hội và những dự án kinh doanh mới.
“Sự giàu có cần một mục đích lớn hơn là những căn nhà to hay những chiếc xe sang”, Patzer nói.
Ở độ tuổi 27, Dustin Moskovitz là tỷ phú trẻ tuổi nhất thế giới, theo xếp hạng của tạp chí Forbes. Anh ra đời chỉ 8 ngày sau người bạn cùng phòng ký túc xá Havard, Mark Zuckerberg, người đã cùng anh sáng lập nên mạng xã hội ảo Facebook.
Moskovizt có đủ tiền để mua bất kỳ căn nhà nào anh muốn, nhưng anh chọn sống trong một căn hộ khiêm tốn ở San Francisco. Hàng ngày, anh đạp xe đến chỗ làm là công ty nhỏ mà anh mới thành lập có tên Asana, chuyên về phần mềm quản lý doanh nghiệp. Anh sở hữu một chiếc Volkswagen R32 nhưng thường xếp trong gara.
Moskovitz cho hay, anh thường đi máy bay vé hạng thường và dùng tài sản kếch xù của mình cho một quỹ từ thiện mà anh đứng ra thành lập. Cũng giống như người bạn Zuckerberg, Moskovitz đã cam kết sẽ chi phần lớn tài sản mà anh có cho sự nghiệp từ thiện. “Tài sản không thể đem đến hạnh phúc. Tôi đã hình dung ra việc mình sở hữu những thứ đắt tiền, nhưng nhanh chóng đi đến kết luận rằng, tôi sẽ chẳng có một cuộc sống giàu ý nghĩa hơn nhờ chúng”, anh nói.
Zuckerberg là một tỷ phú khác có lối sống bình dân. Đã nhiều năm, anh “chung thủy” với một căn hộ chung cư nhỏ, đệm trải ngay trên sàn nhà và kết nối Internet bằng đường dial-up. Mới đây, anh bỏ tiền mua căn nhà đầu tiên ở Palo Alto với giá 7 triệu USD, bằng một phần rất nhỏ so với khối tài sản mà anh sở hữu.
Tự nhận mình là một người theo trường phái tối giản và tiết chế ham muốn, Zuckerberg lái một chiếc Acura giản dị. Nhưng không thể nhắc đến một việc mà anh đã làm năm ngoái, là tài trợ 100 triệu USD để nâng cấp hệ thống trường công ở Newark, bang New Jersey, nơi có một trong những hệ thống trường học tệ hại nhất ở nước Mỹ.
Nhiều người hoài nghi rằng, đây biết đâu chỉ là một chiêu đánh bóng tên tuổi của các “đại gia” trẻ trong làng công nghệ, rằng họ là những người hiểu cách lấy lòng dư luận, nhất là vào thời buổi kinh tế khó khăn.
Tuy nhiên, theo nhà nghiên cứu Alice Markwick, người làm việc cho Microsoft và Đại học New York, lối sống bình dị của các tỷ phú, triệu phú trẻ trong làng công nghệ Mỹ không phải là lớp vỏ. Theo bà Markwick, không phải thế hệ doanh nhân công nghệ trẻ tuổi này không muốn tìm kiếm địa vị, mà chẳng qua họ tìm kiếm địa vị theo một cách khác.
“Đây không phải là những người đề cao vẻ bề ngoài, tài sản hữu hình hay một thân hình nóng bỏng. Đó không phải là những cách mà họ phân biệt giữa đẳng cấp cao và đẳng cấp thấp. Các tỷ phú, triệu phú không thích tụ tập với những người nổi tiếng hay mua xe sang. Họ chỉ thích đi du lịch tới những nơi xa như Thái Lan hay rót vốn thành lập một công ty mới. Những công việc này cũng tốn kém chẳng thua những thú ăn chơi xa xỉ, nhưng lại là cách làm giàu cho trí tuệ”, bà Marwick phát biểu.
Thêm vào đó, các tỷ phú, triệu phú công nghệ thường là nam giới. “Việc lo lắng tới vẻ bề ngoài, mua sắm hay trang hoàng nhà cửa là những giá trị thuộc về nữ giới. Các tỷ phú, triệu phú công nghệ xem những cách tiêu tiền kiểu đó là vô bổ”, bà Markwick nói thêm.
Ở Silicon Valley, thành công của một doanh nhân được đo đếm bằng những gì mà họ gây dựng được, thay vì những gì họ mua được.
“Anh không cần phải có một chiếc Aston Martin. Quan trọng hơn, anh phải có tự do và độc lập để xây dựng một thứ gì đó cho công chúng số đông”, anh Drew Houston, vị Giám đốc kiêm đồng sáng lập 28 tuổi của trang chia sẻ hình ảnh, video và tài liệu Dropbox, phát biểu. Trang này hiện có 25 triệu người sử dụng trên toàn thế giới.
Nhưng sự giàu có luôn mang đến cho người sở hữu những đặc ân. Chiếc TV của Patzer đã rất cũ, nhưng anh lại dám chi 25.000 USD để cùng bạn bè đi nghỉ 1 tuần ở British Virgin Islands nhân dịp sinh nhật lần thứ 30. Anh cũng đang đầu tư cho cậu em trai học lấy bằng về công nghệ thông tin.
Ở tuổi 31, Sean Parker là một bàn tay quyền lực phía sau các trang Napster và Facebook. Trong tủ quần áo của Parker có rất nhiều bộ vest hiệu Tom Ford, anh đi vòng quanh thế giới bằng máy bay phản lực riêng, và được cho là từng chi 13.000 USD cho một bữa tối. Anh có một chiếc xe thể thao chạy điện hiệu Tesla giá 100.000 USD ở Los Angeles và một chiếc Audi S5 ở San Francisco, đồng thời sở hữu một căn nhà trị giá 20 triệu USD ở New York.
Nhưng Parker cũng là người đồng sáng lập mạng xã hội Causes nhằm khuyến khích mọi người ủng hộ số tiền lên tới hàng triệu USD cho các tổ chức phi lợi nhuận. Anh cho biết, đó là cách anh cho đi những gì mình có.
“Trong một vài trường hợp, có thể thấy là các doanh nhân công nghệ trẻ đang lãng phí. Không có gì là sai khi họ tiêu tiền do mình làm ra. Nhưng xu hướng chung là họ đang trở nên sáng suốt và tiết kiệm hơn”, nhà đầu tư công nghệ Dave McClure, một người từng làm trong PayPal, nhận xét.
Trường hợp điển hình nhất là triệu phú Joe Greenstein, người mới đây bán công ty Flixster của mình cho Time Warner lấy 80 triệu USD. Greenstein cho biết, số tiền này chẳng tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào cho cuộc đời anh. Triệu phú 33 tuổi này vẫn sống trong căn hộ đi thuê với giá 1.000 USD/tháng trong suốt 10 năm qua.
Greenstein cảm thấy mình may mắn vì không phải lo lắng mỗi khi đối diện với các hóa đơn và cũng không phải lo mất việc, và anh làm những gì mình cảm thấy yêu thích mỗi ngày. “Tôi không cảm thấy là mình đang hy sinh. Có lẽ tôi sẽ cảm thấy tội lỗi nếu không hy sinh đủ”, anh nói.
Vào những năm bong bóng công nghệ hồi thập niên 1990, quan điểm như những gì Greenstein nghĩ không phải là một trào lưu. Các triệu phú phất nhanh thời đó thường mua xe Lamborghini, và dỡ bỏ những căn nhà cũ để xây nhà mới, hoành tráng hơn. Những doanh nhân trẻ ngày nay từng chứng kiến thời kỳ sụp đổ của bong bóng công nghệ khi đó cho biết, họ đã học được nhiều điều.
Kevin Hartz, 41 tuổi, người sáng lập kiêm CEO của hãng bán vẽ trực tuyến Eventbrite, cho biết, ngày nay, các doanh nhân công nghệ khôn ngoan hơn trong việc kiểm soát công việc và cuộc sống của mình. “Sẽ thật là mâu thuẫn nếu tôi cứ săm soi từng đồng xu ở công ty, để rồi sau đó rút 5.000 USD để mua một chai rượu vang”, Hartz nói.
Theo giáo sư kinh tế học Edward Wolff thuộc Đại học New York, một lý do khiến nhiều doanh nhân công nghệ tránh lối sống xa hoa là vì họ cần thời gian để thích nghi với sự gia tăng bất ngờ và nhanh chóng của tài sản. Giáo sư này cho rằng, những người mới giàu thường không biết vận may của mình kéo dài bao lâu và bởi thế họ thận trọng.
Ông chủ làm vẻ vang cho ngôi nhà chứ không phải ngôi nhà làm vẻ vang cho ông chủ".
Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011
Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011
Thách thức Biển Đông và "chiếc nỏ thần" Việt Nam
Tác giả: TS VŨ MINH KHƯƠNG (ĐHQG SINGAPORE)
Dân tộc Việt Nam có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được.
>> Sự cố Viking2 và mưu đồ của Bắc Kinh
>> Biển Đông: Vùng biển dữ hay trái táo bất hòa?
>>Biển Đông: Khi sức mạnh không đến từ vũ lực
Những biến động dồn dập gần đây ở Biển Đông với hành động phi đạo lý của Trung Quốc trong xâm phạm chủ quyền của Việt Nam chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm khổng lồ chứa đựng không chỉ tham vọng vô đáy của Trung Quốc trong vùng biển xung yếu này mà cả sự đánh giá rất thấp (nếu không nói là coi thường) khả năng ứng xử chiến lược của nhà nước và sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam.
Đây là một nước cờ sâu và táo bạo. Có lẽ những người đi nước cờ này đã trù tính kỹ tới ba phản ứng sau đây của Việt Nam. Thứ nhất, Việt Nam sẽ không tiếc tiền, vội vã mua sắm vũ khí, tăng cường phòng thủ. Điều này sẽ làm ngân sách quốc gia kiệt quệ, kinh tế vĩ mô chao đảo, kinh tế suy yếu.
Thứ hai, người dân Việt Nam sẽ rất bức xúc trong khi nhà nước bối rối lo ngại nên tăng cường kiểm soát và kìm chế. Kết quả là, người Việt Nam sẽ mất đi tính sáng suốt của sự đồng lòng; và do đó không còn tâm trí nào cho một nỗ lực cải cách sâu rộng.
Thứ ba, giới doanh nhân Việt Nam sẽ mất đi quyết tâm và nhuệ khí trong thâm nhập thị trường Trung Quốc, một yếu tố quan trọng không thể thiếu trong chiến lược phát triển. Vì thế, Việt Nam sẽ tiếp tục là nước thua thiệt và yếu kém nhất trong các nước châu Á trong quan hệ thương mại với thị trường khổng lồ và tăng trưởng nhanh chóng này.
Thế nhưng, những người chơi nước cờ sâu và táo bạo nói trên có thể không lường hết sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam. Dân tộc này có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được. Thách thức Biển Đông có lẽ là một vận hội vô giá, nó buộc người Việt Nam chúng ta phải dùng đến chiếc "nỏ thần" kỳ diệu này.
Chúng ta cần hiểu Trung Quốc hơn
Để vượt qua thách thức nghiệt ngã hiện nay, Việt Nam cần hiểu rõ hơn Trung Quốc. Đây là một dân tộc có nền văn hóa lớn, lâu đời, với nhiều thành quả huy hoàng trong quá khứ nhưng đã bị kìm nén nặng nề trong hàng trăm năm qua do chính sách đóng cửa và não trạng mê muội. Từ khi có cải cách do ông Đặng Tiểu Bình khởi xướng họ đã đi được những bước khổng lồ, làm thế giới thán phục, với động lực chủ đạo là ý chí và tham vọng rất lớn, trọng dụng nhân tài, tầm nhìn rộng, và mưu kế sâu sắc. Xu thế này hiện còn rất mạnh mẽ và có thể còn kéo dài.
Đảo Đá Đông thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Ảnh Chu Thanh Vân.
Việt Nam cũng như nhiều nước khác cần thấu hiểu cục diện này và chuẩn bị thật tốt để có thể sống bên một người láng giềng khổng lồ, hùng mạnh, tham vọng, mưu sâu, và có thể có những hành vi nhẫn tâm trong khẳng định quyền thế nhờ sự trỗi dậy của mình.
Đồng thời, Việt Nam cũng cần biết rõ những điểm yếu rất dễ tổn thương của Trung Quốc. Thứ nhất, đó là nội tình phức tạp với nhiều yếu tố bất ổn từ trong cốt lõi. Mức độ ổn định chính trị và kiểm soát tham nhũng của Trung Quốc rất thấp so với hầu hết các nước (theo khảo sát thường niên của Ngân hàng Thế giới). Trung quốc sẽ không thể rảnh tay làm mưa gió trên thế giới nếu người dân Trung Quốc thấy chính phủ mình thua kém Việt Nam và các nước láng giềng trong nỗ lực cải cách-phát triển. Khi đó Trung Quốc sẽ phải quay về giải quyết vấn đề nội bộ.
Thứ hai, hình ảnh nhân văn của Trung Quốc trên trường quốc tế còn rất thấp. Từ thực tế châu Phi đến Biển Đông, họ chưa chứng tỏ được mình là một quốc gia có trách nhiệm cao trong kiến tạo hòa bình và phồn vinh cho thế giới.
Thứ ba, Trung Quốc để lại nhiều ấn tượng chưa đẹp về tính trung thực và sự nhất quán giữa hành động và lời nói, từ chất lượng sản phẩm đến đường lối kinh tế và chính sách ngoại giao.
Một mặt khác, Trung Quốc là một quốc gia có lãnh đạo giỏi, tầm nhìn xa. Trên thực tế, họ rất ngại và kiêng nể các quốc gia có hội đủ ba yếu tố: thượng tôn các qui luật của tạo hóa, trọng dụng nhân tài, và dốc sức khai phát sức mạnh dân tộc. Bởi họ biết dân tộc này sẽ là một quốc gia hùng cường. Hàn Quốc là một trường hợp điển hình. Trong khi đó, họ có thể hành xử rất ngạo mạn với những quốc gia mê muội, giáo điều, hắt hủi hiền tài, phân liệt nhân tâm. Bởi họ biết đất nước này đang ở vào thế suy vi.
Trung Quốc đã qua giai đoạn trỗi dậy hòa bình và bước vào giai đoạn khẳng định uy lực của mình. Họ sẽ không ngại đối đầu trên những điểm mạnh của họ, đặc biệt là về thực lực kinh tế và quân sự. Tuy nhiên họ sẽ phải chùn lại nếu sự đụng độ khoét sâu các điểm yếu nêu trên: ổn định chính trị thấp, hình ảnh nhân văn hạn chế, ấn tượng về hành xử thiếu văn minh và trách nhiệm.
Việt Nam: Chiếc "nỏ thần" và phương cách sử dụng
Từ bài học từ cha ông
Binh pháp cổ có tổng kết rằng, muốn làm nên một chiến thắng hiển hách, cần có khả năng làm kinh ngạc đối phương. Đây là chiếc "nỏ thần" kỳ diệu mà người Việt Nam qua bao thế hệ đã dùng đến mỗi khi đất nước bị lâm nguy hoặc ngoại xâm giày xéo. Ông cha ta đã để lại những bài học quí giá khi dùng đến vũ khí chiến lược này.
Bài học của Đức Trần Hưng Đạo chỉ ra rằng cách bảo vệ tổ quốc tốt nhất là chủ động tiến công vào những yếu kém của chính mình. Theo tư tưởng này, ngài thảo ra hịch tướng sĩ, khích lệ tướng sĩ thấy nỗi nhục quốc gia mà bỏ thói hư tật xấu, quyết chí một lòng, xả thân vì nước.
Ngài chỉ rõ, nếu để mất nước thì: "chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến ngàn năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận."
Và nếu giữ được nước thì: "trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền."
Nguyễn Trãi nêu ra những nguyên lý cao cả để dân tộc vượt lên mọi sự bạo ngược:
"Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy chí nhân để thay cường bạo"
(Bình Ngô Đại cáo)
Hoàng đế Quang Trung Nguyễn Huệ trăn trở tìm kiếm người hiền tài ra giúp nước: "Trẫm đang ghé chiếu lắng nghe, thức ngủ mong mỏi mà có người tài cao học rộng chưa từng thấy đến... Ngẫm cho kỹ: cái nhà to lớn - sức một cây không dễ gì chống đỡ, sự nghiệp thái bình - sức một người không thể đảm đương." (Chiếu cầu hiền)
Đến nỗ lực hôm nay
Sẽ cần những nghiên cứu sâu sắc và thảo luận rộng khắp trong nhân dân để tìm ra đủ phương cách để Việt Nam có thể vượt lên bằng những nỗ lực làm kinh ngạc thế giới, buộc đối phương phải rút về thế phòng thủ - hòa hoãn. Ba hướng đi lớn cho các nỗ lực có thể là:
1- Xác lập ý chí cải cách của lãnh đạo Đảng và Nhà nước;
2- Cả nước trên dưới một lòng toàn tâm toàn ý khai phát sức mạnh tiềm tàng của dân tộc; và
3- Toàn xã hội thành tâm coi giá trị nhân văn và lòng nhân bản làm nền tảng phát triển và hướng đích cho dân tộc đi đến phồn vinh.
Theo hướng đi này chúng ta có quyền đòi hỏi và kỳ vọng một số hành động sau đây.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước lắng nghe bàn luận để thấy hết nguy cơ, thậm chí thảm họa mà đất nước nhân dân sẽ phải gánh chịu trong tương lai không xa nếu đất nước tiếp tục tụt hậu, dân tộc phân tâm.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước quây quần cùng đại diện mọi tầng lớp nhân dân, ngày đêm họp bàn tìm phương kế cải cách, đưa nhanh đất nước đến hùng cường.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước có chính sách sử dụng hiền tài, đưa đất nước vượt lên trên mọi lĩnh vực, từ phát triển kinh tế đến củng cố quốc phòng, từ dân chủ hóa đất nước đến xây dựng thiết chế nền tảng cho phát triển bền vững, từ cải cách giáo dục đến nâng cấp tiềm lực khoa học công nghệ, từ hợp tác quốc tế đến gia cường vị thế và hình ảnh Việt Nam.
+ Có những bước đi đột phá táo bạo; đặc biệt là xây dựng một số đặc khu kinh tế nhằm huy động sức mạnh tổng lực của dân tộc, là hình mẫu của Việt Nam năm 2045, với sức đuổi vượt mạnh mẽ làm thế giới khâm phục và kính nể.
+ Mỗi người dân Việt Nam, dù ở đâu hãy tự giác góp phần tạo nên hình ảnh một dân tộc có phẩm chất cao quí: thành tâm trong hợp tác, cầu thị trong học hỏi, ý thức trách nhiệm cao với cộng đồng. Việt Nam cần trở thành một điểm sáng, có sức tương phản và thu hút mạnh mẽ trong hun đúc những phẩm chất cao quí này.
Dân tộc Việt Nam có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được.
>> Sự cố Viking2 và mưu đồ của Bắc Kinh
>> Biển Đông: Vùng biển dữ hay trái táo bất hòa?
>>Biển Đông: Khi sức mạnh không đến từ vũ lực
Những biến động dồn dập gần đây ở Biển Đông với hành động phi đạo lý của Trung Quốc trong xâm phạm chủ quyền của Việt Nam chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm khổng lồ chứa đựng không chỉ tham vọng vô đáy của Trung Quốc trong vùng biển xung yếu này mà cả sự đánh giá rất thấp (nếu không nói là coi thường) khả năng ứng xử chiến lược của nhà nước và sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam.
Đây là một nước cờ sâu và táo bạo. Có lẽ những người đi nước cờ này đã trù tính kỹ tới ba phản ứng sau đây của Việt Nam. Thứ nhất, Việt Nam sẽ không tiếc tiền, vội vã mua sắm vũ khí, tăng cường phòng thủ. Điều này sẽ làm ngân sách quốc gia kiệt quệ, kinh tế vĩ mô chao đảo, kinh tế suy yếu.
Thứ hai, người dân Việt Nam sẽ rất bức xúc trong khi nhà nước bối rối lo ngại nên tăng cường kiểm soát và kìm chế. Kết quả là, người Việt Nam sẽ mất đi tính sáng suốt của sự đồng lòng; và do đó không còn tâm trí nào cho một nỗ lực cải cách sâu rộng.
Thứ ba, giới doanh nhân Việt Nam sẽ mất đi quyết tâm và nhuệ khí trong thâm nhập thị trường Trung Quốc, một yếu tố quan trọng không thể thiếu trong chiến lược phát triển. Vì thế, Việt Nam sẽ tiếp tục là nước thua thiệt và yếu kém nhất trong các nước châu Á trong quan hệ thương mại với thị trường khổng lồ và tăng trưởng nhanh chóng này.
Thế nhưng, những người chơi nước cờ sâu và táo bạo nói trên có thể không lường hết sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam. Dân tộc này có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được. Thách thức Biển Đông có lẽ là một vận hội vô giá, nó buộc người Việt Nam chúng ta phải dùng đến chiếc "nỏ thần" kỳ diệu này.
Chúng ta cần hiểu Trung Quốc hơn
Để vượt qua thách thức nghiệt ngã hiện nay, Việt Nam cần hiểu rõ hơn Trung Quốc. Đây là một dân tộc có nền văn hóa lớn, lâu đời, với nhiều thành quả huy hoàng trong quá khứ nhưng đã bị kìm nén nặng nề trong hàng trăm năm qua do chính sách đóng cửa và não trạng mê muội. Từ khi có cải cách do ông Đặng Tiểu Bình khởi xướng họ đã đi được những bước khổng lồ, làm thế giới thán phục, với động lực chủ đạo là ý chí và tham vọng rất lớn, trọng dụng nhân tài, tầm nhìn rộng, và mưu kế sâu sắc. Xu thế này hiện còn rất mạnh mẽ và có thể còn kéo dài.
Đảo Đá Đông thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Ảnh Chu Thanh Vân.
Việt Nam cũng như nhiều nước khác cần thấu hiểu cục diện này và chuẩn bị thật tốt để có thể sống bên một người láng giềng khổng lồ, hùng mạnh, tham vọng, mưu sâu, và có thể có những hành vi nhẫn tâm trong khẳng định quyền thế nhờ sự trỗi dậy của mình.
Đồng thời, Việt Nam cũng cần biết rõ những điểm yếu rất dễ tổn thương của Trung Quốc. Thứ nhất, đó là nội tình phức tạp với nhiều yếu tố bất ổn từ trong cốt lõi. Mức độ ổn định chính trị và kiểm soát tham nhũng của Trung Quốc rất thấp so với hầu hết các nước (theo khảo sát thường niên của Ngân hàng Thế giới). Trung quốc sẽ không thể rảnh tay làm mưa gió trên thế giới nếu người dân Trung Quốc thấy chính phủ mình thua kém Việt Nam và các nước láng giềng trong nỗ lực cải cách-phát triển. Khi đó Trung Quốc sẽ phải quay về giải quyết vấn đề nội bộ.
Thứ hai, hình ảnh nhân văn của Trung Quốc trên trường quốc tế còn rất thấp. Từ thực tế châu Phi đến Biển Đông, họ chưa chứng tỏ được mình là một quốc gia có trách nhiệm cao trong kiến tạo hòa bình và phồn vinh cho thế giới.
Thứ ba, Trung Quốc để lại nhiều ấn tượng chưa đẹp về tính trung thực và sự nhất quán giữa hành động và lời nói, từ chất lượng sản phẩm đến đường lối kinh tế và chính sách ngoại giao.
Một mặt khác, Trung Quốc là một quốc gia có lãnh đạo giỏi, tầm nhìn xa. Trên thực tế, họ rất ngại và kiêng nể các quốc gia có hội đủ ba yếu tố: thượng tôn các qui luật của tạo hóa, trọng dụng nhân tài, và dốc sức khai phát sức mạnh dân tộc. Bởi họ biết dân tộc này sẽ là một quốc gia hùng cường. Hàn Quốc là một trường hợp điển hình. Trong khi đó, họ có thể hành xử rất ngạo mạn với những quốc gia mê muội, giáo điều, hắt hủi hiền tài, phân liệt nhân tâm. Bởi họ biết đất nước này đang ở vào thế suy vi.
Trung Quốc đã qua giai đoạn trỗi dậy hòa bình và bước vào giai đoạn khẳng định uy lực của mình. Họ sẽ không ngại đối đầu trên những điểm mạnh của họ, đặc biệt là về thực lực kinh tế và quân sự. Tuy nhiên họ sẽ phải chùn lại nếu sự đụng độ khoét sâu các điểm yếu nêu trên: ổn định chính trị thấp, hình ảnh nhân văn hạn chế, ấn tượng về hành xử thiếu văn minh và trách nhiệm.
Việt Nam: Chiếc "nỏ thần" và phương cách sử dụng
Từ bài học từ cha ông
Binh pháp cổ có tổng kết rằng, muốn làm nên một chiến thắng hiển hách, cần có khả năng làm kinh ngạc đối phương. Đây là chiếc "nỏ thần" kỳ diệu mà người Việt Nam qua bao thế hệ đã dùng đến mỗi khi đất nước bị lâm nguy hoặc ngoại xâm giày xéo. Ông cha ta đã để lại những bài học quí giá khi dùng đến vũ khí chiến lược này.
Bài học của Đức Trần Hưng Đạo chỉ ra rằng cách bảo vệ tổ quốc tốt nhất là chủ động tiến công vào những yếu kém của chính mình. Theo tư tưởng này, ngài thảo ra hịch tướng sĩ, khích lệ tướng sĩ thấy nỗi nhục quốc gia mà bỏ thói hư tật xấu, quyết chí một lòng, xả thân vì nước.
Ngài chỉ rõ, nếu để mất nước thì: "chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến ngàn năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận."
Và nếu giữ được nước thì: "trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền."
Nguyễn Trãi nêu ra những nguyên lý cao cả để dân tộc vượt lên mọi sự bạo ngược:
"Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy chí nhân để thay cường bạo"
(Bình Ngô Đại cáo)
Hoàng đế Quang Trung Nguyễn Huệ trăn trở tìm kiếm người hiền tài ra giúp nước: "Trẫm đang ghé chiếu lắng nghe, thức ngủ mong mỏi mà có người tài cao học rộng chưa từng thấy đến... Ngẫm cho kỹ: cái nhà to lớn - sức một cây không dễ gì chống đỡ, sự nghiệp thái bình - sức một người không thể đảm đương." (Chiếu cầu hiền)
Đến nỗ lực hôm nay
Sẽ cần những nghiên cứu sâu sắc và thảo luận rộng khắp trong nhân dân để tìm ra đủ phương cách để Việt Nam có thể vượt lên bằng những nỗ lực làm kinh ngạc thế giới, buộc đối phương phải rút về thế phòng thủ - hòa hoãn. Ba hướng đi lớn cho các nỗ lực có thể là:
1- Xác lập ý chí cải cách của lãnh đạo Đảng và Nhà nước;
2- Cả nước trên dưới một lòng toàn tâm toàn ý khai phát sức mạnh tiềm tàng của dân tộc; và
3- Toàn xã hội thành tâm coi giá trị nhân văn và lòng nhân bản làm nền tảng phát triển và hướng đích cho dân tộc đi đến phồn vinh.
Theo hướng đi này chúng ta có quyền đòi hỏi và kỳ vọng một số hành động sau đây.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước lắng nghe bàn luận để thấy hết nguy cơ, thậm chí thảm họa mà đất nước nhân dân sẽ phải gánh chịu trong tương lai không xa nếu đất nước tiếp tục tụt hậu, dân tộc phân tâm.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước quây quần cùng đại diện mọi tầng lớp nhân dân, ngày đêm họp bàn tìm phương kế cải cách, đưa nhanh đất nước đến hùng cường.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước có chính sách sử dụng hiền tài, đưa đất nước vượt lên trên mọi lĩnh vực, từ phát triển kinh tế đến củng cố quốc phòng, từ dân chủ hóa đất nước đến xây dựng thiết chế nền tảng cho phát triển bền vững, từ cải cách giáo dục đến nâng cấp tiềm lực khoa học công nghệ, từ hợp tác quốc tế đến gia cường vị thế và hình ảnh Việt Nam.
+ Có những bước đi đột phá táo bạo; đặc biệt là xây dựng một số đặc khu kinh tế nhằm huy động sức mạnh tổng lực của dân tộc, là hình mẫu của Việt Nam năm 2045, với sức đuổi vượt mạnh mẽ làm thế giới khâm phục và kính nể.
+ Mỗi người dân Việt Nam, dù ở đâu hãy tự giác góp phần tạo nên hình ảnh một dân tộc có phẩm chất cao quí: thành tâm trong hợp tác, cầu thị trong học hỏi, ý thức trách nhiệm cao với cộng đồng. Việt Nam cần trở thành một điểm sáng, có sức tương phản và thu hút mạnh mẽ trong hun đúc những phẩm chất cao quí này.
Thách thức Biển Đông và "chiếc nỏ thần" Việt Nam
Tác giả: TS VŨ MINH KHƯƠNG (ĐHQG SINGAPORE)
Dân tộc Việt Nam có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được.
>> Sự cố Viking2 và mưu đồ của Bắc Kinh
>> Biển Đông: Vùng biển dữ hay trái táo bất hòa?
>>Biển Đông: Khi sức mạnh không đến từ vũ lực
Những biến động dồn dập gần đây ở Biển Đông với hành động phi đạo lý của Trung Quốc trong xâm phạm chủ quyền của Việt Nam chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm khổng lồ chứa đựng không chỉ tham vọng vô đáy của Trung Quốc trong vùng biển xung yếu này mà cả sự đánh giá rất thấp (nếu không nói là coi thường) khả năng ứng xử chiến lược của nhà nước và sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam.
Đây là một nước cờ sâu và táo bạo. Có lẽ những người đi nước cờ này đã trù tính kỹ tới ba phản ứng sau đây của Việt Nam. Thứ nhất, Việt Nam sẽ không tiếc tiền, vội vã mua sắm vũ khí, tăng cường phòng thủ. Điều này sẽ làm ngân sách quốc gia kiệt quệ, kinh tế vĩ mô chao đảo, kinh tế suy yếu.
Thứ hai, người dân Việt Nam sẽ rất bức xúc trong khi nhà nước bối rối lo ngại nên tăng cường kiểm soát và kìm chế. Kết quả là, người Việt Nam sẽ mất đi tính sáng suốt của sự đồng lòng; và do đó không còn tâm trí nào cho một nỗ lực cải cách sâu rộng.
Thứ ba, giới doanh nhân Việt Nam sẽ mất đi quyết tâm và nhuệ khí trong thâm nhập thị trường Trung Quốc, một yếu tố quan trọng không thể thiếu trong chiến lược phát triển. Vì thế, Việt Nam sẽ tiếp tục là nước thua thiệt và yếu kém nhất trong các nước châu Á trong quan hệ thương mại với thị trường khổng lồ và tăng trưởng nhanh chóng này.
Thế nhưng, những người chơi nước cờ sâu và táo bạo nói trên có thể không lường hết sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam. Dân tộc này có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được. Thách thức Biển Đông có lẽ là một vận hội vô giá, nó buộc người Việt Nam chúng ta phải dùng đến chiếc "nỏ thần" kỳ diệu này.
Chúng ta cần hiểu Trung Quốc hơn
Để vượt qua thách thức nghiệt ngã hiện nay, Việt Nam cần hiểu rõ hơn Trung Quốc. Đây là một dân tộc có nền văn hóa lớn, lâu đời, với nhiều thành quả huy hoàng trong quá khứ nhưng đã bị kìm nén nặng nề trong hàng trăm năm qua do chính sách đóng cửa và não trạng mê muội. Từ khi có cải cách do ông Đặng Tiểu Bình khởi xướng họ đã đi được những bước khổng lồ, làm thế giới thán phục, với động lực chủ đạo là ý chí và tham vọng rất lớn, trọng dụng nhân tài, tầm nhìn rộng, và mưu kế sâu sắc. Xu thế này hiện còn rất mạnh mẽ và có thể còn kéo dài.
Đảo Đá Đông thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Ảnh Chu Thanh Vân.
Việt Nam cũng như nhiều nước khác cần thấu hiểu cục diện này và chuẩn bị thật tốt để có thể sống bên một người láng giềng khổng lồ, hùng mạnh, tham vọng, mưu sâu, và có thể có những hành vi nhẫn tâm trong khẳng định quyền thế nhờ sự trỗi dậy của mình.
Đồng thời, Việt Nam cũng cần biết rõ những điểm yếu rất dễ tổn thương của Trung Quốc. Thứ nhất, đó là nội tình phức tạp với nhiều yếu tố bất ổn từ trong cốt lõi. Mức độ ổn định chính trị và kiểm soát tham nhũng của Trung Quốc rất thấp so với hầu hết các nước (theo khảo sát thường niên của Ngân hàng Thế giới). Trung quốc sẽ không thể rảnh tay làm mưa gió trên thế giới nếu người dân Trung Quốc thấy chính phủ mình thua kém Việt Nam và các nước láng giềng trong nỗ lực cải cách-phát triển. Khi đó Trung Quốc sẽ phải quay về giải quyết vấn đề nội bộ.
Thứ hai, hình ảnh nhân văn của Trung Quốc trên trường quốc tế còn rất thấp. Từ thực tế châu Phi đến Biển Đông, họ chưa chứng tỏ được mình là một quốc gia có trách nhiệm cao trong kiến tạo hòa bình và phồn vinh cho thế giới.
Thứ ba, Trung Quốc để lại nhiều ấn tượng chưa đẹp về tính trung thực và sự nhất quán giữa hành động và lời nói, từ chất lượng sản phẩm đến đường lối kinh tế và chính sách ngoại giao.
Một mặt khác, Trung Quốc là một quốc gia có lãnh đạo giỏi, tầm nhìn xa. Trên thực tế, họ rất ngại và kiêng nể các quốc gia có hội đủ ba yếu tố: thượng tôn các qui luật của tạo hóa, trọng dụng nhân tài, và dốc sức khai phát sức mạnh dân tộc. Bởi họ biết dân tộc này sẽ là một quốc gia hùng cường. Hàn Quốc là một trường hợp điển hình. Trong khi đó, họ có thể hành xử rất ngạo mạn với những quốc gia mê muội, giáo điều, hắt hủi hiền tài, phân liệt nhân tâm. Bởi họ biết đất nước này đang ở vào thế suy vi.
Trung Quốc đã qua giai đoạn trỗi dậy hòa bình và bước vào giai đoạn khẳng định uy lực của mình. Họ sẽ không ngại đối đầu trên những điểm mạnh của họ, đặc biệt là về thực lực kinh tế và quân sự. Tuy nhiên họ sẽ phải chùn lại nếu sự đụng độ khoét sâu các điểm yếu nêu trên: ổn định chính trị thấp, hình ảnh nhân văn hạn chế, ấn tượng về hành xử thiếu văn minh và trách nhiệm.
Việt Nam: Chiếc "nỏ thần" và phương cách sử dụng
Từ bài học từ cha ông
Binh pháp cổ có tổng kết rằng, muốn làm nên một chiến thắng hiển hách, cần có khả năng làm kinh ngạc đối phương. Đây là chiếc "nỏ thần" kỳ diệu mà người Việt Nam qua bao thế hệ đã dùng đến mỗi khi đất nước bị lâm nguy hoặc ngoại xâm giày xéo. Ông cha ta đã để lại những bài học quí giá khi dùng đến vũ khí chiến lược này.
Bài học của Đức Trần Hưng Đạo chỉ ra rằng cách bảo vệ tổ quốc tốt nhất là chủ động tiến công vào những yếu kém của chính mình. Theo tư tưởng này, ngài thảo ra hịch tướng sĩ, khích lệ tướng sĩ thấy nỗi nhục quốc gia mà bỏ thói hư tật xấu, quyết chí một lòng, xả thân vì nước.
Ngài chỉ rõ, nếu để mất nước thì: "chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến ngàn năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận."
Và nếu giữ được nước thì: "trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền."
Nguyễn Trãi nêu ra những nguyên lý cao cả để dân tộc vượt lên mọi sự bạo ngược:
"Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy chí nhân để thay cường bạo"
(Bình Ngô Đại cáo)
Hoàng đế Quang Trung Nguyễn Huệ trăn trở tìm kiếm người hiền tài ra giúp nước: "Trẫm đang ghé chiếu lắng nghe, thức ngủ mong mỏi mà có người tài cao học rộng chưa từng thấy đến... Ngẫm cho kỹ: cái nhà to lớn - sức một cây không dễ gì chống đỡ, sự nghiệp thái bình - sức một người không thể đảm đương." (Chiếu cầu hiền)
Đến nỗ lực hôm nay
Sẽ cần những nghiên cứu sâu sắc và thảo luận rộng khắp trong nhân dân để tìm ra đủ phương cách để Việt Nam có thể vượt lên bằng những nỗ lực làm kinh ngạc thế giới, buộc đối phương phải rút về thế phòng thủ - hòa hoãn. Ba hướng đi lớn cho các nỗ lực có thể là:
1- Xác lập ý chí cải cách của lãnh đạo Đảng và Nhà nước;
2- Cả nước trên dưới một lòng toàn tâm toàn ý khai phát sức mạnh tiềm tàng của dân tộc; và
3- Toàn xã hội thành tâm coi giá trị nhân văn và lòng nhân bản làm nền tảng phát triển và hướng đích cho dân tộc đi đến phồn vinh.
Theo hướng đi này chúng ta có quyền đòi hỏi và kỳ vọng một số hành động sau đây.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước lắng nghe bàn luận để thấy hết nguy cơ, thậm chí thảm họa mà đất nước nhân dân sẽ phải gánh chịu trong tương lai không xa nếu đất nước tiếp tục tụt hậu, dân tộc phân tâm.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước quây quần cùng đại diện mọi tầng lớp nhân dân, ngày đêm họp bàn tìm phương kế cải cách, đưa nhanh đất nước đến hùng cường.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước có chính sách sử dụng hiền tài, đưa đất nước vượt lên trên mọi lĩnh vực, từ phát triển kinh tế đến củng cố quốc phòng, từ dân chủ hóa đất nước đến xây dựng thiết chế nền tảng cho phát triển bền vững, từ cải cách giáo dục đến nâng cấp tiềm lực khoa học công nghệ, từ hợp tác quốc tế đến gia cường vị thế và hình ảnh Việt Nam.
+ Có những bước đi đột phá táo bạo; đặc biệt là xây dựng một số đặc khu kinh tế nhằm huy động sức mạnh tổng lực của dân tộc, là hình mẫu của Việt Nam năm 2045, với sức đuổi vượt mạnh mẽ làm thế giới khâm phục và kính nể.
+ Mỗi người dân Việt Nam, dù ở đâu hãy tự giác góp phần tạo nên hình ảnh một dân tộc có phẩm chất cao quí: thành tâm trong hợp tác, cầu thị trong học hỏi, ý thức trách nhiệm cao với cộng đồng. Việt Nam cần trở thành một điểm sáng, có sức tương phản và thu hút mạnh mẽ trong hun đúc những phẩm chất cao quí này.
Dân tộc Việt Nam có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được.
>> Sự cố Viking2 và mưu đồ của Bắc Kinh
>> Biển Đông: Vùng biển dữ hay trái táo bất hòa?
>>Biển Đông: Khi sức mạnh không đến từ vũ lực
Những biến động dồn dập gần đây ở Biển Đông với hành động phi đạo lý của Trung Quốc trong xâm phạm chủ quyền của Việt Nam chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm khổng lồ chứa đựng không chỉ tham vọng vô đáy của Trung Quốc trong vùng biển xung yếu này mà cả sự đánh giá rất thấp (nếu không nói là coi thường) khả năng ứng xử chiến lược của nhà nước và sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam.
Đây là một nước cờ sâu và táo bạo. Có lẽ những người đi nước cờ này đã trù tính kỹ tới ba phản ứng sau đây của Việt Nam. Thứ nhất, Việt Nam sẽ không tiếc tiền, vội vã mua sắm vũ khí, tăng cường phòng thủ. Điều này sẽ làm ngân sách quốc gia kiệt quệ, kinh tế vĩ mô chao đảo, kinh tế suy yếu.
Thứ hai, người dân Việt Nam sẽ rất bức xúc trong khi nhà nước bối rối lo ngại nên tăng cường kiểm soát và kìm chế. Kết quả là, người Việt Nam sẽ mất đi tính sáng suốt của sự đồng lòng; và do đó không còn tâm trí nào cho một nỗ lực cải cách sâu rộng.
Thứ ba, giới doanh nhân Việt Nam sẽ mất đi quyết tâm và nhuệ khí trong thâm nhập thị trường Trung Quốc, một yếu tố quan trọng không thể thiếu trong chiến lược phát triển. Vì thế, Việt Nam sẽ tiếp tục là nước thua thiệt và yếu kém nhất trong các nước châu Á trong quan hệ thương mại với thị trường khổng lồ và tăng trưởng nhanh chóng này.
Thế nhưng, những người chơi nước cờ sâu và táo bạo nói trên có thể không lường hết sức trỗi dậy của dân tộc Việt Nam. Dân tộc này có một vũ khí chiến lược vô song chỉ được dùng đến khi không còn phương cách nào khác. Vũ khí đó có khả năng làm kinh ngạc đối phương và thế giới bằng những nỗ lực phi thường mà trước đó không ai có thể hình dung được. Thách thức Biển Đông có lẽ là một vận hội vô giá, nó buộc người Việt Nam chúng ta phải dùng đến chiếc "nỏ thần" kỳ diệu này.
Chúng ta cần hiểu Trung Quốc hơn
Để vượt qua thách thức nghiệt ngã hiện nay, Việt Nam cần hiểu rõ hơn Trung Quốc. Đây là một dân tộc có nền văn hóa lớn, lâu đời, với nhiều thành quả huy hoàng trong quá khứ nhưng đã bị kìm nén nặng nề trong hàng trăm năm qua do chính sách đóng cửa và não trạng mê muội. Từ khi có cải cách do ông Đặng Tiểu Bình khởi xướng họ đã đi được những bước khổng lồ, làm thế giới thán phục, với động lực chủ đạo là ý chí và tham vọng rất lớn, trọng dụng nhân tài, tầm nhìn rộng, và mưu kế sâu sắc. Xu thế này hiện còn rất mạnh mẽ và có thể còn kéo dài.
Đảo Đá Đông thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Ảnh Chu Thanh Vân.
Việt Nam cũng như nhiều nước khác cần thấu hiểu cục diện này và chuẩn bị thật tốt để có thể sống bên một người láng giềng khổng lồ, hùng mạnh, tham vọng, mưu sâu, và có thể có những hành vi nhẫn tâm trong khẳng định quyền thế nhờ sự trỗi dậy của mình.
Đồng thời, Việt Nam cũng cần biết rõ những điểm yếu rất dễ tổn thương của Trung Quốc. Thứ nhất, đó là nội tình phức tạp với nhiều yếu tố bất ổn từ trong cốt lõi. Mức độ ổn định chính trị và kiểm soát tham nhũng của Trung Quốc rất thấp so với hầu hết các nước (theo khảo sát thường niên của Ngân hàng Thế giới). Trung quốc sẽ không thể rảnh tay làm mưa gió trên thế giới nếu người dân Trung Quốc thấy chính phủ mình thua kém Việt Nam và các nước láng giềng trong nỗ lực cải cách-phát triển. Khi đó Trung Quốc sẽ phải quay về giải quyết vấn đề nội bộ.
Thứ hai, hình ảnh nhân văn của Trung Quốc trên trường quốc tế còn rất thấp. Từ thực tế châu Phi đến Biển Đông, họ chưa chứng tỏ được mình là một quốc gia có trách nhiệm cao trong kiến tạo hòa bình và phồn vinh cho thế giới.
Thứ ba, Trung Quốc để lại nhiều ấn tượng chưa đẹp về tính trung thực và sự nhất quán giữa hành động và lời nói, từ chất lượng sản phẩm đến đường lối kinh tế và chính sách ngoại giao.
Một mặt khác, Trung Quốc là một quốc gia có lãnh đạo giỏi, tầm nhìn xa. Trên thực tế, họ rất ngại và kiêng nể các quốc gia có hội đủ ba yếu tố: thượng tôn các qui luật của tạo hóa, trọng dụng nhân tài, và dốc sức khai phát sức mạnh dân tộc. Bởi họ biết dân tộc này sẽ là một quốc gia hùng cường. Hàn Quốc là một trường hợp điển hình. Trong khi đó, họ có thể hành xử rất ngạo mạn với những quốc gia mê muội, giáo điều, hắt hủi hiền tài, phân liệt nhân tâm. Bởi họ biết đất nước này đang ở vào thế suy vi.
Trung Quốc đã qua giai đoạn trỗi dậy hòa bình và bước vào giai đoạn khẳng định uy lực của mình. Họ sẽ không ngại đối đầu trên những điểm mạnh của họ, đặc biệt là về thực lực kinh tế và quân sự. Tuy nhiên họ sẽ phải chùn lại nếu sự đụng độ khoét sâu các điểm yếu nêu trên: ổn định chính trị thấp, hình ảnh nhân văn hạn chế, ấn tượng về hành xử thiếu văn minh và trách nhiệm.
Việt Nam: Chiếc "nỏ thần" và phương cách sử dụng
Từ bài học từ cha ông
Binh pháp cổ có tổng kết rằng, muốn làm nên một chiến thắng hiển hách, cần có khả năng làm kinh ngạc đối phương. Đây là chiếc "nỏ thần" kỳ diệu mà người Việt Nam qua bao thế hệ đã dùng đến mỗi khi đất nước bị lâm nguy hoặc ngoại xâm giày xéo. Ông cha ta đã để lại những bài học quí giá khi dùng đến vũ khí chiến lược này.
Bài học của Đức Trần Hưng Đạo chỉ ra rằng cách bảo vệ tổ quốc tốt nhất là chủ động tiến công vào những yếu kém của chính mình. Theo tư tưởng này, ngài thảo ra hịch tướng sĩ, khích lệ tướng sĩ thấy nỗi nhục quốc gia mà bỏ thói hư tật xấu, quyết chí một lòng, xả thân vì nước.
Ngài chỉ rõ, nếu để mất nước thì: "chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến ngàn năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận."
Và nếu giữ được nước thì: "trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền."
Nguyễn Trãi nêu ra những nguyên lý cao cả để dân tộc vượt lên mọi sự bạo ngược:
"Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy chí nhân để thay cường bạo"
(Bình Ngô Đại cáo)
Hoàng đế Quang Trung Nguyễn Huệ trăn trở tìm kiếm người hiền tài ra giúp nước: "Trẫm đang ghé chiếu lắng nghe, thức ngủ mong mỏi mà có người tài cao học rộng chưa từng thấy đến... Ngẫm cho kỹ: cái nhà to lớn - sức một cây không dễ gì chống đỡ, sự nghiệp thái bình - sức một người không thể đảm đương." (Chiếu cầu hiền)
Đến nỗ lực hôm nay
Sẽ cần những nghiên cứu sâu sắc và thảo luận rộng khắp trong nhân dân để tìm ra đủ phương cách để Việt Nam có thể vượt lên bằng những nỗ lực làm kinh ngạc thế giới, buộc đối phương phải rút về thế phòng thủ - hòa hoãn. Ba hướng đi lớn cho các nỗ lực có thể là:
1- Xác lập ý chí cải cách của lãnh đạo Đảng và Nhà nước;
2- Cả nước trên dưới một lòng toàn tâm toàn ý khai phát sức mạnh tiềm tàng của dân tộc; và
3- Toàn xã hội thành tâm coi giá trị nhân văn và lòng nhân bản làm nền tảng phát triển và hướng đích cho dân tộc đi đến phồn vinh.
Theo hướng đi này chúng ta có quyền đòi hỏi và kỳ vọng một số hành động sau đây.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước lắng nghe bàn luận để thấy hết nguy cơ, thậm chí thảm họa mà đất nước nhân dân sẽ phải gánh chịu trong tương lai không xa nếu đất nước tiếp tục tụt hậu, dân tộc phân tâm.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước quây quần cùng đại diện mọi tầng lớp nhân dân, ngày đêm họp bàn tìm phương kế cải cách, đưa nhanh đất nước đến hùng cường.
+ Lãnh đạo Đảng và Nhà nước có chính sách sử dụng hiền tài, đưa đất nước vượt lên trên mọi lĩnh vực, từ phát triển kinh tế đến củng cố quốc phòng, từ dân chủ hóa đất nước đến xây dựng thiết chế nền tảng cho phát triển bền vững, từ cải cách giáo dục đến nâng cấp tiềm lực khoa học công nghệ, từ hợp tác quốc tế đến gia cường vị thế và hình ảnh Việt Nam.
+ Có những bước đi đột phá táo bạo; đặc biệt là xây dựng một số đặc khu kinh tế nhằm huy động sức mạnh tổng lực của dân tộc, là hình mẫu của Việt Nam năm 2045, với sức đuổi vượt mạnh mẽ làm thế giới khâm phục và kính nể.
+ Mỗi người dân Việt Nam, dù ở đâu hãy tự giác góp phần tạo nên hình ảnh một dân tộc có phẩm chất cao quí: thành tâm trong hợp tác, cầu thị trong học hỏi, ý thức trách nhiệm cao với cộng đồng. Việt Nam cần trở thành một điểm sáng, có sức tương phản và thu hút mạnh mẽ trong hun đúc những phẩm chất cao quí này.
Thứ Năm, 2 tháng 6, 2011
Chống béo cho dân văn phòng
(Dân trí) - Một thực tế là nếu công việc của bạn là luôn phải ngồi một chỗ thì bạn sẽ có nguy cơ béo phì gấp 2 lần những người vận động thường xuyên ở nơi làm việc. Vì thế, hơn lúc nào hết, hãy lưu ý những “thủ phạm” sau:
Nghiên cứu chỉ ra rằng bệnh tiểu đường túyp 2 đang tăng nhanh ở nhân viên văn phòng. Cũng theo một nghiên cứu khác, 54% những người làm việc phải ngồi hầu như cả ngày ở một chỗ có nguy cơ bị chết vì bệnh tim nhiều hơn.
Sau đây là những “thủ phạm” bạn cần để ý để:
“Kẻ chủ mưu”
Bạn làm việc với những người thường đến cơ quan với những túi bánh to? Hoặc những người luôn cất sẵn trong góc bàn làm việc của mình các loại thực phẩm thơm ngon nhưng giàu năng lượng. Họ chính là những “kẻ chủ mưu” gây tai họa cho môi trường làm việc hiện đại.
TS Michael Sinclair - cố vấn tâm lý học, Hiệp hội Tâm lý London, giải thích “hành vi này thường có nguồn gốc từ cảm giác không an toàn”. Mời người khác ăn cùng mình sẽ mang lại cho họ cảm giác được cần tới và điều khiển được môi trường làm việc.
Giải pháp: Rất khó để nói “không” khi bạn không muốn làm người khác không vui hay xúc phạm người mời. Trong trường hợp này, bạn có thể hỏi về loại thức ăn nhưng nhất quyết từ chối, nếu cần thiết có thể nói cho họ bạn đang trong thời kỳ ăn kiêng. Củng cố sự cương quyết bằng cách đặt các tờ giấy gói socola hay bim bim đã thưởng thức lấy lệ lên bàn làm việc.
Theo GS Brian Wansink, nhà nghiên cứu hành vi ăn uống làm việc tại trường ĐH Cornell, nghiên cứu đã chỉ ra rằng các bằng chứng về những thói quen ăn uống trong quá khứ là vũ khí từ chối một cách hiệu quả.
Ăn tại bàn làm việc
Bạn có thường ăn trưa tại bàn làm việc của mình và đồng thời thực hiện các hoạt động khác như kiểm tra mail, hoàn thành bản báo cáo và gọi điện thoại? Điều này sẽ khiến bạn ăn nhiều hơn do ít chú ý đến khẩu phần ăn của mình.
Theo một nghiên cứu được công bố năm 2010 của trường ĐH Bristol, những người sao lãng trong lúc ăn bữa chính thì họ sẽ ăn thêm một lượng bánh quy gấp 2 lần người khác vào nửa giờ tiếp theo.
Giải pháp: TS Sarah Schenker, chuyên gia dinh dưỡng khuyến cáo hãy tránh xa thói quen ăn uống tại bàn làm việc, thay vào đó đi ra ngoài và hít thở không khi trong lành. Thậm chí nếu chỉ cần di chuyển một ít mét từ bàn làm việc trong phòng 5 phút, bạn sẽ có cơ hội tận hưởng món ăn của mình tốt hơn và cảm giác thỏa mãn hơn.
Thiếu năng lượng lúc 3h chiều
Hiện tượng khủng hoảng vào giữa buổi chiều làm việc dẫn đến yêu cầu cần phải nạp năng lượng nhanh cho cơ thể, và thông thường là các loại thức ăn có hàm lượng calo cao. Điều này xảy ra một phần là do máu chuyển từ não xuống ruột để xử lý lượng thức ăn bữa trưa.
Một nghiên cứu gần đây được thực hiện chỉ ra rằng 3h23’ chiều là thời gian nguy hại nhất cho những người muốn giảm béo. 62% người được hỏi thừa nhận đây là lúc mà họ dễ bị từ bỏ chế độ ăn kiêng của mình nhất.
Tương tự, khi làm việc trong trạng thái căng thẳng, áp lực sẽ làm tăng mức hooc-môn cortisol. Loại hooc-môn này làm cho cơ thể có cảm giác thèm những đồ ăn không có lợi cho sức khỏe.
Giải pháp: Đánh bật cơn thèm ăn bằng 10 phút đi bộ nhanh. Điều này sẽ chuyển máu từ bộ máy tiêu hóa quay trở lại các cơ và bộ não, giúp bạn luôn trong trạng thái tỉnh táo. Theo một nghiên cứu tại trường ĐH Georga, đi bộ nhanh sẽ giảm 65% nguy cơ mệt mỏi. Một tách trà đặc hay café ít đường cũng mang lại hiệu quả tốt.
Ngồi một chỗ cả ngày
Một công việc ít vận động khiến ý định ăn kiêng của bạn cũng trở nên khó khăn. Bạn chỉ tiêu hao một hoặc hai lượng calo mỗi phút khi ngồi, trong khi con số này sẽ gấp đôi khi bạn đứng và gấp ba khi bạn đi loanh quanh.
Các nghiên cứu chỉ ra rằng enzym giúp giảm cân bị triệt tiêu khi bạn đứng.
Cũng theo các nhà nghiên cứu, người làm việc ngồi một chỗ nhiều hơn 6 tiếng một ngày có nguy cơ bị béo phì cao gấp 2 lần những người ngồi ít hơn 45 phút một ngày.
Giải pháp: đứng bất kỳ khi nào có thể - cứ mỗi tiếng làm việc nên vận động bằng cách đi bộ đây đó.
Thoát khỏi “tâm lý bầy đàn”
Khi tất cả những người xung quanh đang ăn những thứ trong danh sách “cấm” của bạn, thật khó để có thể “trung thành” với chế độ ăn kiêng đã đặt ra. GS Wansink cho hay, khi chúng ta làm việc tại công ty sẽ tiêu thụ nhiều hơn 30% lượng calo so với khi chúng ta ở một mình và nữ giới rất dễ bị ảnh hưởng bởi thói quen “đồng nghiệp” hơn nam giới.
Giải pháp: Tìm những người có cùng suy nghĩ với bạn và tạo ra nhóm những người có thói quen ăn uống có lợi cho sức khỏe. Giữ một ít đồ ăn nhẹ không dễ hỏng như hoa quả, các hạt không ướp muối trong ngăn bàn phòng khi bị đói.
Quách Vinh
Theo Dailymail
Nghiên cứu chỉ ra rằng bệnh tiểu đường túyp 2 đang tăng nhanh ở nhân viên văn phòng. Cũng theo một nghiên cứu khác, 54% những người làm việc phải ngồi hầu như cả ngày ở một chỗ có nguy cơ bị chết vì bệnh tim nhiều hơn.
Sau đây là những “thủ phạm” bạn cần để ý để:
“Kẻ chủ mưu”
Bạn làm việc với những người thường đến cơ quan với những túi bánh to? Hoặc những người luôn cất sẵn trong góc bàn làm việc của mình các loại thực phẩm thơm ngon nhưng giàu năng lượng. Họ chính là những “kẻ chủ mưu” gây tai họa cho môi trường làm việc hiện đại.
TS Michael Sinclair - cố vấn tâm lý học, Hiệp hội Tâm lý London, giải thích “hành vi này thường có nguồn gốc từ cảm giác không an toàn”. Mời người khác ăn cùng mình sẽ mang lại cho họ cảm giác được cần tới và điều khiển được môi trường làm việc.
Giải pháp: Rất khó để nói “không” khi bạn không muốn làm người khác không vui hay xúc phạm người mời. Trong trường hợp này, bạn có thể hỏi về loại thức ăn nhưng nhất quyết từ chối, nếu cần thiết có thể nói cho họ bạn đang trong thời kỳ ăn kiêng. Củng cố sự cương quyết bằng cách đặt các tờ giấy gói socola hay bim bim đã thưởng thức lấy lệ lên bàn làm việc.
Theo GS Brian Wansink, nhà nghiên cứu hành vi ăn uống làm việc tại trường ĐH Cornell, nghiên cứu đã chỉ ra rằng các bằng chứng về những thói quen ăn uống trong quá khứ là vũ khí từ chối một cách hiệu quả.
Ăn tại bàn làm việc
Bạn có thường ăn trưa tại bàn làm việc của mình và đồng thời thực hiện các hoạt động khác như kiểm tra mail, hoàn thành bản báo cáo và gọi điện thoại? Điều này sẽ khiến bạn ăn nhiều hơn do ít chú ý đến khẩu phần ăn của mình.
Theo một nghiên cứu được công bố năm 2010 của trường ĐH Bristol, những người sao lãng trong lúc ăn bữa chính thì họ sẽ ăn thêm một lượng bánh quy gấp 2 lần người khác vào nửa giờ tiếp theo.
Giải pháp: TS Sarah Schenker, chuyên gia dinh dưỡng khuyến cáo hãy tránh xa thói quen ăn uống tại bàn làm việc, thay vào đó đi ra ngoài và hít thở không khi trong lành. Thậm chí nếu chỉ cần di chuyển một ít mét từ bàn làm việc trong phòng 5 phút, bạn sẽ có cơ hội tận hưởng món ăn của mình tốt hơn và cảm giác thỏa mãn hơn.
Thiếu năng lượng lúc 3h chiều
Hiện tượng khủng hoảng vào giữa buổi chiều làm việc dẫn đến yêu cầu cần phải nạp năng lượng nhanh cho cơ thể, và thông thường là các loại thức ăn có hàm lượng calo cao. Điều này xảy ra một phần là do máu chuyển từ não xuống ruột để xử lý lượng thức ăn bữa trưa.
Một nghiên cứu gần đây được thực hiện chỉ ra rằng 3h23’ chiều là thời gian nguy hại nhất cho những người muốn giảm béo. 62% người được hỏi thừa nhận đây là lúc mà họ dễ bị từ bỏ chế độ ăn kiêng của mình nhất.
Tương tự, khi làm việc trong trạng thái căng thẳng, áp lực sẽ làm tăng mức hooc-môn cortisol. Loại hooc-môn này làm cho cơ thể có cảm giác thèm những đồ ăn không có lợi cho sức khỏe.
Giải pháp: Đánh bật cơn thèm ăn bằng 10 phút đi bộ nhanh. Điều này sẽ chuyển máu từ bộ máy tiêu hóa quay trở lại các cơ và bộ não, giúp bạn luôn trong trạng thái tỉnh táo. Theo một nghiên cứu tại trường ĐH Georga, đi bộ nhanh sẽ giảm 65% nguy cơ mệt mỏi. Một tách trà đặc hay café ít đường cũng mang lại hiệu quả tốt.
Ngồi một chỗ cả ngày
Một công việc ít vận động khiến ý định ăn kiêng của bạn cũng trở nên khó khăn. Bạn chỉ tiêu hao một hoặc hai lượng calo mỗi phút khi ngồi, trong khi con số này sẽ gấp đôi khi bạn đứng và gấp ba khi bạn đi loanh quanh.
Các nghiên cứu chỉ ra rằng enzym giúp giảm cân bị triệt tiêu khi bạn đứng.
Cũng theo các nhà nghiên cứu, người làm việc ngồi một chỗ nhiều hơn 6 tiếng một ngày có nguy cơ bị béo phì cao gấp 2 lần những người ngồi ít hơn 45 phút một ngày.
Giải pháp: đứng bất kỳ khi nào có thể - cứ mỗi tiếng làm việc nên vận động bằng cách đi bộ đây đó.
Thoát khỏi “tâm lý bầy đàn”
Khi tất cả những người xung quanh đang ăn những thứ trong danh sách “cấm” của bạn, thật khó để có thể “trung thành” với chế độ ăn kiêng đã đặt ra. GS Wansink cho hay, khi chúng ta làm việc tại công ty sẽ tiêu thụ nhiều hơn 30% lượng calo so với khi chúng ta ở một mình và nữ giới rất dễ bị ảnh hưởng bởi thói quen “đồng nghiệp” hơn nam giới.
Giải pháp: Tìm những người có cùng suy nghĩ với bạn và tạo ra nhóm những người có thói quen ăn uống có lợi cho sức khỏe. Giữ một ít đồ ăn nhẹ không dễ hỏng như hoa quả, các hạt không ướp muối trong ngăn bàn phòng khi bị đói.
Quách Vinh
Theo Dailymail
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)