1. Một [D7] ngõ vắng xôn [G] xao nằm trong lòng phố [Em] lớn
Một tiếng nói yêu [C] thương cho lòng thêm tơ [D7] vương
Một đám lá thu [Bm] bay rắc vương đầy ngõ [Em]vắng
Một [A7] chùm hoa trưa [D7] nắng xôn xao cả lòng [G] tôi.
Tôi yêu [Em] đời làm một bông hoa [Am] nắng
Tôi yêu [D7] người làm ngõ vắng dịu [G] êm
Trong yên [C] lặng mà lại mênh mông lắm
Hãy ngước [A7] nhìn kìa trời xanh bao [D7] la
2. Vì nắng mãi nên [G] mưa gọi trưa hè loáng [Em] nước
Vì muốn nói với [C] nhau nên nhìn nhau thêm [D7] lâu
Chiều ngõ vắng xôn [Bm] xao có thêm bầy bé [Em] gái,
Cùng [A7] nhảy dây khoe [D7] áo giăng hoa ngập hồn [G] tôi
Khi con [Em] người để lòng yêu ngõ [Am] vắng
Thêm rung [D7] động được đứng ngắm trời [G]mây
Ai đã [C] từng một lần qua nơi ấy
Khi xa [D7] rồi lòng bỗng thấy xôn [G] xao
Ông chủ làm vẻ vang cho ngôi nhà chứ không phải ngôi nhà làm vẻ vang cho ông chủ".
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019
Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2019
Nỗi nhớ mùa đông
1. Dường [Am] như ai đi ngang [E] cửa,
Gió [F] mùa đông bắc se [Am] lòng
Chút [C] lá thu vàng đã [Dm] rụng
Chiều [E7] nay cũng bỏ ta [Am] đi.
2. Nằm [Am] nghe xôn xao tiếng [E] đời
Mà [F] ngỡ ai đó nói [Am] cười
Bỗng [C] nhớ cánh buồm xưa [Dm] ấy
Giờ đây cũng bỏ ta [E7] đi.
ĐK: Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông
Dòng [G] sông đôi bờ cát [C] trắng
Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông
Để [G] nghe chuông chiều xa [C] vắng
Thôi [F] đành ru lòng mình [Dm] vậy
Vờ [E7] như mùa đông đã [Am] về.
Gió [F] mùa đông bắc se [Am] lòng
Chút [C] lá thu vàng đã [Dm] rụng
Chiều [E7] nay cũng bỏ ta [Am] đi.
2. Nằm [Am] nghe xôn xao tiếng [E] đời
Mà [F] ngỡ ai đó nói [Am] cười
Bỗng [C] nhớ cánh buồm xưa [Dm] ấy
Giờ đây cũng bỏ ta [E7] đi.
ĐK: Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông
Dòng [G] sông đôi bờ cát [C] trắng
Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông
Để [G] nghe chuông chiều xa [C] vắng
Thôi [F] đành ru lòng mình [Dm] vậy
Vờ [E7] như mùa đông đã [Am] về.
Rong rêu
Thà là rong rêu [Am]lênh đênh trên biển [C]
Thà là chim bay [Am]vui theo tháng ngày [Dm]
Thà là mây trôi [F]mênh mang giữa bầu trời [Am]
Lang thang giữa cuộc đời [Dm]mà vui [E7]
Một ngày bên anh [Am]cho em hơi thở [C]
Từ dạo yêu anh [Am]cho tim tan vỡ [Dm]
Để rồi đêm nay [F]trên căn gác lạnh lùng [Am]
Đêm thương nhớ một mình [E7]lẽ loi [Am]
À a a ơi! [Am]Người yêu ơi [C]da thịt thầm tình nồng say [Dm]
Tìm đâu em hỡi [Am], người yêu ơi [F]
Đêm nồng [Am7]những lần hẹn hò [Dm]
Vòng tay buông lơi [Am], tình yêu chơi vơi [E7], ngất [Am]ngây
Chỉ vì yêu [Am]em nên anh vất vả[C]
Chỉ vì yêu [Am]em nên anh mất [Dm]cả
Tình buồn em [F]ơi, lanh thang giữa cuộc đời[Am]
Bên sông có một người [Dm]nhìn theo[E7]
Một ngày mưa [Am]rơi trên con phố nhỏ[C]
Chỉ mình anh [Am]thôi lang thang lối [Dm]nhỏ
Còn lại trong [F]anh rong rêu tháng ngày dài[Am]
Lê thê suốt một [E7]đời, vì [Am]sao
Một mình
[Am]Gió nhớ [Dm]gì ngẩn ngơ [Am]ngoài hiên
[G]Mưa nhớ [Dm]gì thì thầm [Am]ngoài hiên
Bao [Dm]đêm tôi đã một [Am]mình nhớ [Dm]em
Đêm [E7]nay tôi lại một [Am]mình.
Nhớ [G]em vội vàng trong [C]nắng trưa
Áo [G]phơi trời đổ cơn [Am]mưa
Bâng [Dm]khuâng khi con đang [Am]còn nhỏ
Tan [G]ca bố có đón [Am]đưa.
Nhớ [G]em giọt mồ hôi [C]tóc mai
Gió [G]sương mòn cả hai [Am]vai
Đôi [Dm]chân chênh vênh con [Am]đường nhỏ
Nghiêng [E7]nghiêng bóng em [Am]gầy.
Vắng [G]em còn lại tôi [C]với tôi
Lá [G]khô mùa này lại [Am]rơi
Thương [Dm]em mênh mông chân [Am]trời lạ
Bơ [G]vơ chốn xa [Am]xôi.
Vắng [G]em đời còn ai [C]với ai
Ngất [G]ngây men rượu [Am]say
Đêm [Dm]đêm liêu xiêu con [Am]đường nhỏ
Cô [E7]đơn cùng với tôi [Am]về.
Caphe một mình
Sáng [Dm] nay cà phê một mình
Sài [Gm] Gòn chợt mưa chợt [Dm] mưa
Nhớ em bao nhiêu cho [A7] vừa [Gm]
Em ơi! Em ơi!
Sáng [Dm] nay nghe mưa quanh mình
Trời [Gm] chợt lạnh như mùa [Dm] đông
Những cơn mưa rơi ơ [A9] thờ
Rớt [E7] trên cuộc tình mong [A] manh. [A7]
Anh đã [Dm] đi một ngày mưa [Gm] buồn
Cơn gió [Bb] đông lạnh đầy đôi [Dm] tay
Anh đã [G] đi để lại nơi [Dm] này
Đôi mắt [G] nâu ngồi buồn xa [A] xăm. [A7]
Như cánh [Dm] chim lạc về phương [Gm] nào
Theo bước [Bb] chân một ngày mưa [Dm] bay
Anh đã [G] đi để lại nơi [Dm] này
Cơn gió [G] đông còn buồn mênh [A7] mông.
Sáng [Dm] nay mây thấp trên đầu
Từng [Gm] giọt cà phê ngọt [Dm] đắng
Biết em nơi đâu bây [A7] giờ [Gm]
Em ơi! Em ơi!
Sáng [Dm] nay ngồi khóc một mình
Từng [Gm] giọt sầu rơi lặng [Dm] lẽ
Biết anh ra đi thật [A7] rồi
[Gm] Ơ [Dm] hờ.
Sài [Gm] Gòn chợt mưa chợt [Dm] mưa
Nhớ em bao nhiêu cho [A7] vừa [Gm]
Em ơi! Em ơi!
Sáng [Dm] nay nghe mưa quanh mình
Trời [Gm] chợt lạnh như mùa [Dm] đông
Những cơn mưa rơi ơ [A9] thờ
Rớt [E7] trên cuộc tình mong [A] manh. [A7]
Anh đã [Dm] đi một ngày mưa [Gm] buồn
Cơn gió [Bb] đông lạnh đầy đôi [Dm] tay
Anh đã [G] đi để lại nơi [Dm] này
Đôi mắt [G] nâu ngồi buồn xa [A] xăm. [A7]
Như cánh [Dm] chim lạc về phương [Gm] nào
Theo bước [Bb] chân một ngày mưa [Dm] bay
Anh đã [G] đi để lại nơi [Dm] này
Cơn gió [G] đông còn buồn mênh [A7] mông.
Sáng [Dm] nay mây thấp trên đầu
Từng [Gm] giọt cà phê ngọt [Dm] đắng
Biết em nơi đâu bây [A7] giờ [Gm]
Em ơi! Em ơi!
Sáng [Dm] nay ngồi khóc một mình
Từng [Gm] giọt sầu rơi lặng [Dm] lẽ
Biết anh ra đi thật [A7] rồi
[Gm] Ơ [Dm] hờ.
Diễn xưa
1. Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp [Am] cổ
Dài tay em [C] mấy thuở mắt xanh [Dm] xao
[E7] Nghe lá thu [Am] mưa reo mòn gót [E7] nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm [C] sâu. [E7]
2. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá [Am] nhỏ
Buổi chiều ngồi [C] ngóng những chuyến mưa [Dm] qua
[E7] Trên bước chân [Am] em âm thầm lá [E7] đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót [Am] xa.
ĐK:
Chiều này còn [Dm] mưa sao em không lại
Nhỡ [Am] mai trong cơn đau vùi
Làm sao có [Dm] nhau hằn lên nỗi [E7] đau
Bước [Dm] chân em xin về [E7] mau.
3. Mưa vẫn hay mưa cho đời biển [Am] động
Làm sao em [C] nhớ những vết chim [Dm] di
[E7] Xin hãy cho [Am] mưa qua miền đất [E7]rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng [Am] du.
4. (Mưa vẫn hay mưa cho đời biển [Am] động
Làm sao em [C] biết bia đá không [Dm] đau
[E7] Xin hãy cho [Am] mưa qua miền đất [E7]rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có [Am] nhau.)
Dài tay em [C] mấy thuở mắt xanh [Dm] xao
[E7] Nghe lá thu [Am] mưa reo mòn gót [E7] nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm [C] sâu. [E7]
2. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá [Am] nhỏ
Buổi chiều ngồi [C] ngóng những chuyến mưa [Dm] qua
[E7] Trên bước chân [Am] em âm thầm lá [E7] đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót [Am] xa.
ĐK:
Chiều này còn [Dm] mưa sao em không lại
Nhỡ [Am] mai trong cơn đau vùi
Làm sao có [Dm] nhau hằn lên nỗi [E7] đau
Bước [Dm] chân em xin về [E7] mau.
3. Mưa vẫn hay mưa cho đời biển [Am] động
Làm sao em [C] nhớ những vết chim [Dm] di
[E7] Xin hãy cho [Am] mưa qua miền đất [E7]rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng [Am] du.
4. (Mưa vẫn hay mưa cho đời biển [Am] động
Làm sao em [C] biết bia đá không [Dm] đau
[E7] Xin hãy cho [Am] mưa qua miền đất [E7]rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có [Am] nhau.)
Giàn thiên lý
[Am] Tôi đứng bên này [Dm] sông, bên kia vùng lửa [Am] khói.
Làng tôi [C] đây, bao năm dài chinh [F] chiến, từng [Dm] lũy tre muộn [Am] phiền
Tôi có người vợ [C] ngoan, đẹp như trăng mười [F] sáu, cưới [G] rồi đành xa [Am] nhau
Nhớ [Dm] đôi môi nàng [Am] hiền, xinh xinh màu [C] nắng
Má nàng [Em] hồng thơm mùi thơm lúa [Am] non
Ai ra [F] đi mà [G] không từng bịn [C] rịn
Xa người [F] yêu mà [G] dễ mấy ai [Am] vui
Em nhìn [Dm] theo bằng nước mắt chia [C] phôi
Tôi mạnh [Am] bước mà [Dm] nghe hồn nhỏ [Am]lệ
[Am] Này anh lính chiến, [C] người bạn pháo binh.
[Am] Mẹ tôi tóc sương từng [Dm] đêm nghe đạn [C] pháo rơi thật [Am] buồn .
Anh rót cho khéo [F] nhé, kẻo [G] lầm vào nhà [C]tôi
Nhà [G] tôi ở cuối chân [C] đồi, có giàn thiên [G]lý, có [Em] người tôi [Am] thương
Làng tôi [C] đây, bao năm dài chinh [F] chiến, từng [Dm] lũy tre muộn [Am] phiền
Tôi có người vợ [C] ngoan, đẹp như trăng mười [F] sáu, cưới [G] rồi đành xa [Am] nhau
Nhớ [Dm] đôi môi nàng [Am] hiền, xinh xinh màu [C] nắng
Má nàng [Em] hồng thơm mùi thơm lúa [Am] non
Ai ra [F] đi mà [G] không từng bịn [C] rịn
Xa người [F] yêu mà [G] dễ mấy ai [Am] vui
Em nhìn [Dm] theo bằng nước mắt chia [C] phôi
Tôi mạnh [Am] bước mà [Dm] nghe hồn nhỏ [Am]lệ
[Am] Này anh lính chiến, [C] người bạn pháo binh.
[Am] Mẹ tôi tóc sương từng [Dm] đêm nghe đạn [C] pháo rơi thật [Am] buồn .
Anh rót cho khéo [F] nhé, kẻo [G] lầm vào nhà [C]tôi
Nhà [G] tôi ở cuối chân [C] đồi, có giàn thiên [G]lý, có [Em] người tôi [Am] thương
Con đường xưa em đi
1. Con đường xưa em [Am] đi vàng lên mái tóc [Dm] thề ngõ hồn dâng tái [Am] tê
Anh làm thơ vu [Dm] quy khách qua đường lắng [C] nghe chuyện tình ta đã [E7] ghi
2. Những mùa trăng vu [Am] quy vì mưa gió không [Dm] về chiến trường anh bước [Am] đi
Có nàng hoen đôi [Dm] mi ngóng theo đường vắng [E7] hoe hỏi còn ai cố [Am] tri [Dm] [E7][Am]
ĐK: Em [Am] ơi! nhìn gió lên [F] khơi lòng có trông [G] vời một người xa cuối [C] trời
Nơi [Am] đây phiên gác canh [Dm] dài, e ấp đôi [C] lời mình còn nhớ thương [Am] hoài
Em [Am] ơi! màu áo phong [F] sương mình ước huy [G] hoàng được bàn tay chính [C] nàng
Dâng [Am] hoa, dâng hết ân [Dm] tình, tính đến bao [F] giờ, hỏi đường xưa mà [E7] nhớ
3. Con đường xưa em [Am] đi thời gian có quên [Dm] gì đá mòn kia vẫn [Am] ghi
Ghi một đêm trăng [Dm] thanh quán bên đường vắng [E7] tanh chỉ còn em với [Am] anh
Anh làm thơ vu [Dm] quy khách qua đường lắng [C] nghe chuyện tình ta đã [E7] ghi
2. Những mùa trăng vu [Am] quy vì mưa gió không [Dm] về chiến trường anh bước [Am] đi
Có nàng hoen đôi [Dm] mi ngóng theo đường vắng [E7] hoe hỏi còn ai cố [Am] tri [Dm] [E7][Am]
ĐK: Em [Am] ơi! nhìn gió lên [F] khơi lòng có trông [G] vời một người xa cuối [C] trời
Nơi [Am] đây phiên gác canh [Dm] dài, e ấp đôi [C] lời mình còn nhớ thương [Am] hoài
Em [Am] ơi! màu áo phong [F] sương mình ước huy [G] hoàng được bàn tay chính [C] nàng
Dâng [Am] hoa, dâng hết ân [Dm] tình, tính đến bao [F] giờ, hỏi đường xưa mà [E7] nhớ
3. Con đường xưa em [Am] đi thời gian có quên [Dm] gì đá mòn kia vẫn [Am] ghi
Ghi một đêm trăng [Dm] thanh quán bên đường vắng [E7] tanh chỉ còn em với [Am] anh
Thứ Ba, 20 tháng 8, 2019
Tình phai
Lời 1 theo trình bày của ca sĩ Lam Trường
Buồn vì [Am] em bỗng nhiên xa [F] vắng
Tình phai [G] theo lời hứa rêu [Am] phong
Em yêu [C] hỡi, em ơi có [Dm] biết
Gió sẽ dịu [G] dàng khi gió bên [C] trăng
Rồi khi [Em] nhớ, khi buồn em [F] khóc
Nước mắt [E7] nào nặng nợ đã vơi
Rồi khi [Am] đắm say tình yêu [F] mới
Em có [G] còn nhớ chuyện ngày [Am] xưa
Và mai mốt ôm đàn sang [F] bến
Em có [G] nhớ khi mình đắm [Am] say
Em [F] ơi có lẽ nào tình đẹp là tình yêu dở [G]dang
Em [F] ơi có lẽ nào đời buồn khi đã sống bên [G]nhau.
Xa [Dm] nhau nhưng trong [G] lòng anh vẫn yêu [Am] em
Xa [Dm] nhau nhưng trong [G] lòng anh vẫn nhớ [Am] em
Buồn vì [Am] em bỗng nhiên xa [F] vắng
Tình phai [G] theo lời hứa rêu [Am] phong
Em yêu [C] hỡi, em ơi có [Dm] biết
Gió sẽ dịu [G] dàng khi gió bên [C] trăng
Rồi khi [Em] nhớ, khi buồn em [F] khóc
Nước mắt [E7] nào nặng nợ đã vơi
Rồi khi [Am] đắm say tình yêu [F] mới
Em có [G] còn nhớ chuyện ngày [Am] xưa
Và mai mốt ôm đàn sang [F] bến
Em có [G] nhớ khi mình đắm [Am] say
Em [F] ơi có lẽ nào tình đẹp là tình yêu dở [G]dang
Em [F] ơi có lẽ nào đời buồn khi đã sống bên [G]nhau.
Xa [Dm] nhau nhưng trong [G] lòng anh vẫn yêu [Am] em
Xa [Dm] nhau nhưng trong [G] lòng anh vẫn nhớ [Am] em
Thứ Tư, 7 tháng 8, 2019
"Đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân"
Bất kỳ ai nếu muốn hiểu chính xác về con người của Hitler thì không bao giờ có thể bỏ qua cuốn Mein kampf của ông. Thế nào là chủng tộc thượng đẳng theo quan niệm của Hitler? đây là 1 trong những đề tài tôi từng dịch từ quyển Mein Kampf, nay sẽ chia sẽ với các bạn.
Nhiều người khi bàn luận về ông luôn chỉ đưa ra câu kết luận sơ sài đại loại như "Hitler cho rằng người Aryan là thượng đẳng, Do Thái và những chủng khác hạ đẳng..." nhưng không hề đưa ra lời phân tích của ông. Mất đi lời phân tích, câu kết luận đứng riêng tạo cho người đọc một cái nhìn không thiện cảm về quan điểm của Hitler. Nếu chúng ta nghe kỹ từng câu giải thích, kinh nghiệm mà ông từng trải thì sẽ thấy điều ông nói không sai.
Lý tưởng này cũng là một trong những luật lệ đầu tiên và quan trọng nhất của người Aryan:
"Đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân"
Trích
Động vật chỉ sống vì bản thân nó, chỉ tìm kiếm thực phẩm khi nó cảm thấy đói và chỉ chiến đấu để bảo vệ cuộc sống của chính nó. Chừng nào mà bản năng tự vệ thể hiện theo cách như vậy thì không có cơ sở để thành lập một cộng đồng; Đây thậm chí chưa phải là hình thức nguyên thủy nhất, đó là gia đình. Xã hội được hình thành bởi nam và nữ, vượt qua các điều kiện giao phối, kêu gọi mở rộng bản năng tự bảo vệ, sự sẵn sàng chiến đấu cho cái tôi của bản thân cũng phải được mở rộng cho cả người bạn đời. Nam đôi khi cung cấp thực phẩm cho nữ, nhưng trong nhiều trường hợp cả cha mẹ cung cấp thức ăn cho con cái. Hầu như họ luôn sẵn sàng bảo vệ lẫn nhau; ở đây chúng ta tìm thấy sự biểu hiện đầu tiên về tinh thần hy sinh mặc dù vô cùng đơn giản. Ngay khi tinh thần này mở rộng vượt qua giới hạn hẹp của gia đình, chúng ta có các điều kiện mà dựa vào đó các đoàn thể lớn hơn và thậm chí cả các quốc gia có thể được hình thành.
Các chủng người thấp nhất thể hiện phẩm chất này chỉ đạt ở mức độ rất nhỏ, do đó thường họ không vượt tới sự hình thành Xã Hội Gia Đình. Với sự sẵn sàng để đặt những lợi ích cá nhân trước mắt của họ ra đằng sau,để tổ chức các cộng đồng rộng lớn hơn phát triển.
Sự sẵn sàng hy sinh công việc cá nhân của một người, và nếu cần thiết,hy sinh cuộc sống của một người cho người khác thể hiện được hình thức phát triển cao nhất trong chủng tộc Aryan. Sự tuyệt vời của người Aryan không dựa trên sức mạnh trí thức, mà là về sự sẵn sàng để cống hiến hết mình để phục vụ cộng đồng. Ở đây, bản năng để tự bảo vệ đã đạt đến hình thức cao quý nhất; Vì người Aryan sẵn sàng hạ cái tôi của mình cho hạnh phúc chung và khi cần thiết anh ta thậm chí sẽ hy sinh mạng sống của mình cho cộng đồng.
Sức mạnh xây dựng và khả năng đặc biệt của người Aryan đối với việc xây dựng một nền văn hoá không chỉ dừng lại ở những tri thức của mình. Nếu như vậy thì chỉ có thể mang tính tiêu cực và không bao giờ có khả năng tổ chức; Vì yếu tố sau chủ yếu phụ thuộc vào sự sẵn sàng của cá nhân trong việc từ bỏ quan điểm và lợi ích của mình và đặt cả hai vào việc phục vụ cho nhóm người.
Bằng cách phục vụ lợi ích chung, anh ta nhận lại phần thưởng của mình. Ví dụ, anh ta không làm việc trực tiếp cho bản thân mình, nhưng làm công việc sản xuất của mình trở thành một phần hoạt động của nhóm mà anh ta thuộc về, không chỉ vì lợi ích của riêng mà còn cho tổng thể. Tinh thần thái độ này được thể hiện qua từ :lao động, điều mà anh ta làm không đơn thuần chỉ là một phương tiện kiếm sống hàng ngày mà là một hoạt động hiệu quả mà không thể mâu thuẫn với lợi ích của cộng đồng. Bất cứ khi nào hoạt động của con người chỉ nhằm mục đích phục vụ bản năng tự bảo toàn,thì nó được gọi là trộm cắp hoặc cho vay nặng lãi, cướp của vv
Thái độ tinh thần này, khiến cho lợi ích của bản thân lui xuống sau nền tảng lợi ích chung, là điều kiện tiên quyết đầu tiên cho bất kỳ nền văn minh thực sự của con người. Chỉ riêng trong tinh thần này, những thành tựu to lớn của con người đã bung ra mà những người thực hiện ban đầu hầu như không bao giờ nhận được sự đền đáp nào, nhưng nó trở thành nguồn lợi dồi dào cho con cháu của họ. Chính tinh thần này có thể giải thích tại sao thường người ta có thể chịu đựng được sự sống khắc nghiệt nhưng thành thật, không đem lại cho họ điều gì cho công việc cực nhọc ngoại trừ nghèo nàn và khiêm tốn. Nhưng một kế sinh nhai như thế giúp củng cố nền tảng cho cộng đồng tồn tại. Mỗi người lao động và mỗi nông dân, mỗi nhà phát minh, quan chức nhà nước, vv, những người làm việc mà không cần đạt được tài sản hay sự thịnh vượng cho bản thân mình, là một tiêu biểu cho ý tưởng tuyệt vời này, mặc dù anh ta có lẽ không bao giờ nhận thức được ý nghĩa sâu sắc trong hoạt động của bản thân mình.
Công việc đó là điều kiện cơ bản cho việc cung cấp thực phẩm và các phương tiện cơ bản cho sự tiến bộ của con người .Điều đó chính xác ngay cả trong một ý nghĩa cao hơn được thực hiện là để bảo vệ con người và nền văn minh của anh ta. Việc từ bỏ cuộc sống của bản thân mình vì lợi ích của cộng đồng là tư tưởng quan trọng nhất của tất cả sự hy sinh.
Bằng ngôn ngữ tiếng Đức, chúng ta có một từ ngữ thể hiện rõ tinh thần cơ bản này : Đó là Pflichterfüllung, có nghĩa là phục vụ cho hạnh phúc chung trước khi xem xét lợi ích riêng của bản thân. Tinh thần cơ bản này là sự trái ngược với 'tính ích kỷ' và chúng tôi gọi nó là ' idealism '. Bằng lý tưởng này, chúng tôi muốn nói đến sự sẵn sàng để hy sinh cho cộng đồng và đồng bào của mình.
Điều quan trọng nhất là phải nhấn mạnh nhiều lần rằng idealism không chỉ đơn thuần là sự biểu lộ tình cảm vô biên mà sẽ luôn luôn là điều kiện tiên quyết cần thiết cho nền văn minh của con người; Thậm chí từ đó mà ý tưởng về từ 'Con người' phát sinh. Với loại tư tưởng này, người Aryan có vị trí của mình trên thế giới. Và thế giới đang mắc nợ người Aryan vì đã phát triển khái niệm 'nhân loại'; Vì chỉ nhờ tinh thần này mà sức mạnh sáng tạo đã đến bằng một cách đặc biệt kết hợp sức mạnh cơ bắp mạnh mẽ với trí tuệ hạng nhất và nhờ đó tạo ra các di tích của nền văn minh của con người.
Nếu không phải nhờ idealism, tất cả các năng lực trí tuệ, thậm chí là tài giỏi nhất, sẽ không là gì ngoài sự hiểu biết chính nó, chỉ là một hiện tượng bên ngoài mà không có giá trị nội tại và không bao giờ có thể là một lực lượng sáng tạo.
...khi quan điểm lý tưởng bị đe dọa biến mất, tinh thần ích kỷ bắt đầu chiếm ưu thế trong một dân tộc thì mối liên kết của trật tự xã hội tan vỡ và con người cố gắng tìm kiếm hạnh phúc cá nhân của mình, đã rơi từ thiên đàng xuống địa ngục.
Các chủng người thấp nhất thể hiện phẩm chất này chỉ đạt ở mức độ rất nhỏ, do đó thường họ không vượt tới sự hình thành Xã Hội Gia Đình. Với sự sẵn sàng để đặt những lợi ích cá nhân trước mắt của họ ra đằng sau,để tổ chức các cộng đồng rộng lớn hơn phát triển.
Sự sẵn sàng hy sinh công việc cá nhân của một người, và nếu cần thiết,hy sinh cuộc sống của một người cho người khác thể hiện được hình thức phát triển cao nhất trong chủng tộc Aryan. Sự tuyệt vời của người Aryan không dựa trên sức mạnh trí thức, mà là về sự sẵn sàng để cống hiến hết mình để phục vụ cộng đồng. Ở đây, bản năng để tự bảo vệ đã đạt đến hình thức cao quý nhất; Vì người Aryan sẵn sàng hạ cái tôi của mình cho hạnh phúc chung và khi cần thiết anh ta thậm chí sẽ hy sinh mạng sống của mình cho cộng đồng.
Sức mạnh xây dựng và khả năng đặc biệt của người Aryan đối với việc xây dựng một nền văn hoá không chỉ dừng lại ở những tri thức của mình. Nếu như vậy thì chỉ có thể mang tính tiêu cực và không bao giờ có khả năng tổ chức; Vì yếu tố sau chủ yếu phụ thuộc vào sự sẵn sàng của cá nhân trong việc từ bỏ quan điểm và lợi ích của mình và đặt cả hai vào việc phục vụ cho nhóm người.
Bằng cách phục vụ lợi ích chung, anh ta nhận lại phần thưởng của mình. Ví dụ, anh ta không làm việc trực tiếp cho bản thân mình, nhưng làm công việc sản xuất của mình trở thành một phần hoạt động của nhóm mà anh ta thuộc về, không chỉ vì lợi ích của riêng mà còn cho tổng thể. Tinh thần thái độ này được thể hiện qua từ :lao động, điều mà anh ta làm không đơn thuần chỉ là một phương tiện kiếm sống hàng ngày mà là một hoạt động hiệu quả mà không thể mâu thuẫn với lợi ích của cộng đồng. Bất cứ khi nào hoạt động của con người chỉ nhằm mục đích phục vụ bản năng tự bảo toàn,thì nó được gọi là trộm cắp hoặc cho vay nặng lãi, cướp của vv
Thái độ tinh thần này, khiến cho lợi ích của bản thân lui xuống sau nền tảng lợi ích chung, là điều kiện tiên quyết đầu tiên cho bất kỳ nền văn minh thực sự của con người. Chỉ riêng trong tinh thần này, những thành tựu to lớn của con người đã bung ra mà những người thực hiện ban đầu hầu như không bao giờ nhận được sự đền đáp nào, nhưng nó trở thành nguồn lợi dồi dào cho con cháu của họ. Chính tinh thần này có thể giải thích tại sao thường người ta có thể chịu đựng được sự sống khắc nghiệt nhưng thành thật, không đem lại cho họ điều gì cho công việc cực nhọc ngoại trừ nghèo nàn và khiêm tốn. Nhưng một kế sinh nhai như thế giúp củng cố nền tảng cho cộng đồng tồn tại. Mỗi người lao động và mỗi nông dân, mỗi nhà phát minh, quan chức nhà nước, vv, những người làm việc mà không cần đạt được tài sản hay sự thịnh vượng cho bản thân mình, là một tiêu biểu cho ý tưởng tuyệt vời này, mặc dù anh ta có lẽ không bao giờ nhận thức được ý nghĩa sâu sắc trong hoạt động của bản thân mình.
Công việc đó là điều kiện cơ bản cho việc cung cấp thực phẩm và các phương tiện cơ bản cho sự tiến bộ của con người .Điều đó chính xác ngay cả trong một ý nghĩa cao hơn được thực hiện là để bảo vệ con người và nền văn minh của anh ta. Việc từ bỏ cuộc sống của bản thân mình vì lợi ích của cộng đồng là tư tưởng quan trọng nhất của tất cả sự hy sinh.
Bằng ngôn ngữ tiếng Đức, chúng ta có một từ ngữ thể hiện rõ tinh thần cơ bản này : Đó là Pflichterfüllung, có nghĩa là phục vụ cho hạnh phúc chung trước khi xem xét lợi ích riêng của bản thân. Tinh thần cơ bản này là sự trái ngược với 'tính ích kỷ' và chúng tôi gọi nó là ' idealism '. Bằng lý tưởng này, chúng tôi muốn nói đến sự sẵn sàng để hy sinh cho cộng đồng và đồng bào của mình.
Điều quan trọng nhất là phải nhấn mạnh nhiều lần rằng idealism không chỉ đơn thuần là sự biểu lộ tình cảm vô biên mà sẽ luôn luôn là điều kiện tiên quyết cần thiết cho nền văn minh của con người; Thậm chí từ đó mà ý tưởng về từ 'Con người' phát sinh. Với loại tư tưởng này, người Aryan có vị trí của mình trên thế giới. Và thế giới đang mắc nợ người Aryan vì đã phát triển khái niệm 'nhân loại'; Vì chỉ nhờ tinh thần này mà sức mạnh sáng tạo đã đến bằng một cách đặc biệt kết hợp sức mạnh cơ bắp mạnh mẽ với trí tuệ hạng nhất và nhờ đó tạo ra các di tích của nền văn minh của con người.
Nếu không phải nhờ idealism, tất cả các năng lực trí tuệ, thậm chí là tài giỏi nhất, sẽ không là gì ngoài sự hiểu biết chính nó, chỉ là một hiện tượng bên ngoài mà không có giá trị nội tại và không bao giờ có thể là một lực lượng sáng tạo.
...khi quan điểm lý tưởng bị đe dọa biến mất, tinh thần ích kỷ bắt đầu chiếm ưu thế trong một dân tộc thì mối liên kết của trật tự xã hội tan vỡ và con người cố gắng tìm kiếm hạnh phúc cá nhân của mình, đã rơi từ thiên đàng xuống địa ngục.
Hậu duệ sẽ không nhớ những người chỉ theo đuổi lợi ích cá nhân của họ, nhưng chúng sẽ khen ngợi những anh hùng đã từ bỏ hạnh phúc của chính mình.
Adolf Hitler
(Trong hình dưới có dòng chữ dưới cùng là 2 đoạn đầu trong bài thơ "The good Comrade" phổ biến trong quân đội Đức)
I once had a comrade,
You will find no better.
The drum called to battle,
He walked at my side,
In the same pace and step.
A bullet came a-flying,
Is my turn or yours?
He was swept away,
He lies at my feet,
Like it were a part of me.
He still reaches out his hand to me,
While I am about to reload.
I cannot hold onto your hand,
You stay in eternal life
My good comrade.
Tôi từng có một người đồng đội
Bạn sẽ không tìm ra ai tốt hơn anh ta
Tiếng trống gọi vào cuộc chiến
Anh ta bước bên cạnh tôi
Cùng nhịp đi và cùng bước chân
Một viên đạn bay tới
Hướng của tôi hay của anh?
Anh bị hất bay đi
Anh nằm dưới chân tôi
Như là 1 phần của tôi
Anh vẫn cố vươn tay tới tôi
Trong khi tôi đang thay đạn
Tôi không thể nắm lấy tay của anh
Anh lưu lại trong cuộc sống vĩnh hằng
Người đồng đội tốt của tôi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)