Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

Giải khuyến khích dành cho tập thể cố gắng nhất








Kính thưa : các đồng chí

Tham dự cuộc thi tìm hiểu tấm gương đạo đức hồ chí minh, phần thi kể chuyện, phần thi kể chuyện của chung tôi là : Chữ “quan liêu” viết như thế nào?

Xin mời các đồng chí lắng nghe.


Năm 1952, trong một lần đến thăm lớp “chỉnh huấn” chính trị cán bộ trung, cao cấp, anh em quây quần xung quanh Bác, nghe Bác kể chuyện, dặn dò.

Cuối buổi, Bác cầm một cái que nói:

- Các chú học đã giỏi, bây giờ Bác đố chữ này xem các chú có biết không nhé!

Anh em hưởng ứng “Vâng ạ!” “Vâng ạ!”. Người nào biết tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Trung Quốc thì “nhẩm” lại kiến thức của mình, người không biết tiếng nước ngoài thì băn khoăn có chữ gì khó mà lại không đọc được nhỉ?

Bác vẽ một vạch ngang trên mặt đất rồi hỏi:

- Chữ gì nào?

Tưởng chữ “phạn”... chữ “cổ đại” nào chứ chữ này ai mà không biết. Cả lớp hò lên: Thưa Bác, chữ “nhất” ạ.

Bác khen:

- Giỏi đấy.

Rồi Bác lại gạch một gạch nữa dưới chữ nhất. Chưa kịp hỏi, anh em đã ồn lên:

- Chữ “nhị” ạ.

Bác động viên:

- Giỏi lắm...

Người lại gạch thêm một gạch nữa dưới hai gạch cũ.

- Chữ “tam” ạ...

Bác cười:

- Khá lắm.

Rồi Người vạch thêm một vạch nữa dưới chữ “tam”.
- Chữ gì nào?

“Các vị” đớ người ra, nhìn vào vạch đầu tiên thì vừa phải, vạch thứ hai dài hơn đã có hơi lệch một chút, vạch thứ ba dài hơn tí nữa cũng không được “song song” cho lắm, vạch thứ tư dài nhất, có vẻ đã “cong” lắm rồi... Tiếng Pháp thì không phải. Tiếng Hán chữ “tứ” viết khác cơ!

Bác giục:

- Thế nào? Các nhà “mác-xít”?

Bác lại cầm que vạch một vạch, rồi hai vạch dọc từ trên xuống dưới, ban đầu thì thẳng đứng, xuống đến vạch ngang thứ hai đã “queo”, vạch ba thì “quẹo”, vạch bốn như một con giun, loằng ngoằng như cái đuôi chuột nhắt...

Bác đứng dậy:

Chịu hết à? Có thế mà không đoán ra... Các chú biết cả đấy…

Để que xuống đất, Bác nói:

- Chủ trương, chính sách, đường lối của Đảng đúng đắn... Đến tỉnh đã hơi cong, đến huyện đã “tả hữu”, đến xã đã sai lệch. Vì sao? Vì cán bộ không làm đúng, không nắm chắc chủ trương đường lối, không gần gũi dân, không chịu làm “đầy tớ nhân dân” mà chỉ muốn làm “quan cách mạng”. Cho nên chữ ấy là chữ “quan liêu”. Các chú không học những biết và vẫn làm. Còn cái các chú học, thì các chú lại ít làm...

Học viên cả lớp đứng im, khong dám nhìn vào Bác.

Vì sao phải đứng im, câu truyện của người thật giản dị và gần gũi chỉ rõ căn bệnh quan liêu mệnh lệnh tồn tại trong đội ngũ cán bộ ta, đâu phải làm quan thì mới quan liêu tuy ở mức độ khác nhau nhưng căn bệnh này có đâu đó trong mọi người chúng ta.

Chỉ ra rõ ràng căn bệnh qua liêu dai dẳng trần kha là như vậy, nhưng Người còn có bài viết phân tích và chỉ rõ “bài thuốc: chữa trị dứt điểm căn bệnh này

“Cần tẩy sạch bệnh quan liêu, mệnh lệnh”
10/05/2007

Bài viết đã được đăng trên báo Nhân Dân số 23, ngày 2-9-1951.

Trong bài báo này, nhân việc thu thuế nông nghiệp, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhận xét, nhiều cán bộ “miệng thì nói dân chủ, nhưng làm việc thì họ theo lối quan chủ...”. Người yêu cầu cán bộ phải mau chữa bệnh nguy hiểm đó, phải “thật thà tự phê bình trước dân, phải cần, kiệm, liêm, chính” để dân noi theo.

Ai cũng biết bệnh quan liêu mệnh lệnh là nguy hiểm. Nhưng trong công tác thực tế, như trong việc tạm vay thóc chiêm vừa rồi, nhiều cán bộ ta còn mắc bệnh ấy. Miệng thì nói dân chủ, nhưng làm việc thì theo lối “quan chủ”. Miệng thì nói “phụng sự quần chúng” nhưng họ làm trái ngược với lợi ích của quần chúng, trái ngược với phương châm và chính sách của Đảng và Chính phủ.

Bệnh quan liêu, mệnh lệnh từ đâu mà có ? Nguyên nhân bệnh ấy là: Xa nhân dân, do đó không hiểu tâm lí, nguyện vọng của nhân dân. Khinh nhân dân, cho là “dân ngu khu đen” bảo sao làm vậy, không hiểu được chính trị lí luận cao xa như mình. Sợ nhân dân, khi có sai lầm khuyết điểm thì sợ nhân dân phê bình, sợ mất thể diện, sợ phải sửa chữa.

Không tin cậy nhân dân, họ quên rằng không có lực lượng nhân dân, thì việc nhỏ mấy, dễ mấy làm cũng không xong, có lực lượng nhân dân thì việc khó mấy, to mấy làm cũng xong.

Không hiểu biết nhân dân, họ quên rằng nhân dân cần nhìn thấy lợi ích thiết thực (lợi ích gần và lợi ích xa, lợi ích riêng và lợi ích chung, lợi ích bộ phận và lợi ích toàn cuộc). Đối với nhân dân không thể lí luận suông, chính trị suông.

Không yêu thương nhân dân, do đó họ chỉ biết đòi hỏi nhân dân, không thiết thực giúp đỡ nhân dân. Thí dụ, họ yêu cầu nhân dân đóng góp nhưng không biết giúp đỡ nhân dân tăng gia, sản xuất để bồi dưỡng sức của người, của nhân dân.

Có nơi bệnh quan liêu trầm trọng đến nỗi cán bộ vừa phỉnh dân, vừa dọa nạt dân. Bệnh quan liêu, mệnh lệnh chỉ đưa đến một kết quả là: Hỏng việc. Vì vậy, chúng ta phải mau mau chữa bệnh nguy hiểm ấy.

Cách chữa bệnh ấy gồm có một nguyên tắc: Theo đúng đường lối nhân dân và 6 điều là:

  1. Đặt lợi ích nhân dân lên trên hết.
  2. Liên hệ chặt chẽ với nhân dân; việc gì cũng bàn với nhân dân, giải thích cho nhân dân hiểu rõ.
  3. Có khuyết điểm phải thật thà tự phê bình trước nhân dân và hoan nghênh nhân dân phê bình mình
  4. Sẵn sàng học hỏi nhân dân.
  5. Tự mình phải làm gương mẫu cần, kiệm, liêm, chính để nhân dân noi theo.
  6. Cán bộ Đảng và chính quyền ta đều sẵn lòng cầu tiến bộ, sẵn chí phụng sự nhân dân.

Mong rằng anh chị em đều cố gắng thi đua dùng đơn thuốc này (thuốc đắng dã tật) chữa hết bệnh quan liêu, mệnh lệnh để nên người cán bộ tốt và làm việc thu thuế nông nghiệp sắp tới đạt được kết quả mĩ mãn.

Và cũng mong rằng qua câu chuyện này ai đó trong mỗi đồng chí chúng ta, cố gắng thi đua, dùng đơn thuốc này (thuốc đắng dã tật) để chữa trị hết bệnh quan liêu mệnh lệnh để trở nên người cán bộ tót làm tốt công việc sắp tới đặt kết quả mĩ mãn.

Cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” được các tầng lớp nhân dân hưởng ứng tích cực. Chuyện kể về tư tưởng và tấm gương của Bác có rất nhiều, mỗi câu chuyện, dù nhỏ đều nói lên toàn bộ hoặc một khía cạnh về tư tưởng và tấm gương đạo đức của Bác. Câu chuyện mà tôi chọn kể ở Hội thi, Qua câu chuyện, chúng ta rút ra được nhiều bài học vô cùng quý báu, nhất là trong bối cảnh hiện nay, khi mà toàn Đảng, toàn dân và toàn quân đang thực hiện cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” nhằm chống các biểu hiện suy thoái về đạo đức, lối sống, các căn bệnh cửa quyền, hách dịch, sách nhiễu, lãng phí tiền bạc của dân

Phần thi chuyện kể của chúng tôi xin dừng tại đây!

Cảm ơn các đ/c đã lắng nghe.

.

Không có nhận xét nào: