Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

CHỦ ĐỘNG ĐỐI PHÓ RỦI RO LÃI SUẤT, TỶ GIÁ


Thời điểm hiện nay phải chấp nhận duy trì một mức lãi suất tương đối cao một thời gian để chống lạm phát và ổn định tỷ giá hối đoái.

Chủ động đối phó rủi ro lãi suất, tỷ giá

Thời điểm hiện nay phải chấp nhận duy trì một mức lãi suất tương đối cao một thời gian để chống lạm phát và ổn định tỷ giá hối đoái.

Chỉ số giá cả tiêu dùng (CPI) cả nước tháng 11 có mức tăng 1,86% so với tháng 10-2010. Như vậy, cả năm CPI sẽ ở mức hai con số. Lạm phát cao không phải hoàn toàn do chính sách tiền tệ nhưng việc duy trì một mức lãi suất VNĐ cao như hiện nay là điều không thể tránh khỏi.

Giải quyết vòng xoáy lạm phát, giá cả

CPI tháng 11 tăng mạnh là do một số nhóm ngành đã tăng rất mạnh như giá lương thực, thực phẩm, vật liệu xây dựng tăng gần 13%, nhóm hàng hóa và dịch vụ giáo dục tăng 19%, giá vàng tăng 23,31%. Ngoài ra, tỷ giá tăng mạnh còn do sự biến động giá cả trên thị trường thế giới.

Những tháng cuối năm, nhu cầu tiêu dùng vật tư, hàng hóa tăng cao và biến động giá vàng và tỷ giá cũng tác động làm tăng giá cả thị trường. Như vậy có thể thấy căn bệnh lạm phát tăng cao hoàn toàn không phải do chính sách tiền tệ, tức không phải do tiền bơm ra quá nhiều.

Điều cần triệt tiêu hiện nay là khi thấy CPI tăng cao người dân có tâm lý “tát nước theo mưa” đẩy giá hàng hóa lên cao.

Vì vậy, biện pháp chống lạm phát hữu hiệu là phải làm tốt việc kiểm soát giá cả, chống đầu cơ tăng giá và củng cố lòng tin của dân chúng.

Riêng về chính sách tiền tệ, thời điểm hiện nay phải chấp nhận duy trì một mức lãi suất tương đối cao một thời gian để chống lạm phát và ổn định tỷ giá hối đoái. Bởi lẽ, khi một đồng tiền có lãi suất cao thì đồng tiền đó tăng giá, làm giảm áp lực về tỷ giá hối đoái.

Lãi suất cao sẽ dẫn đến tiêu dùng và đầu tư ít đi, người dân sẽ gửi tiết kiệm nhiều hơn, giúp kiềm chế lạm phát và quan trọng là giúp nền kinh tế thoát khỏi vòng xoáy lạm phát cao đẩy tỷ giá tăng, tỷ giá tăng đẩy lạm phát cao.

Giải pháp tiền tệ duy nhất để chống lạm phát hiện nay là biện pháp tăng lãi suất. Không chỉ tăng lãi suất huy động và cho vay ở các NHTM mà đòi hỏi NHNN cũng phải tăng các loại lãi suất trên nghiệp vụ thị trường mở để ổn định lãi suất liên NH và đảm bảo thanh khoản cho các NHTM.

Bởi lẽ nếu để lãi suất thấp trên thị trường mở sẽ dẫn đến tình trạng các NHTM lớn lợi dụng lợi thế tiếp cận dễ thị trường mở để vay vốn rẻ và cho các NHTM nhỏ vay lại với lãi suất cao. Điều này dẫn đến vốn rẻ trở thành không rẻ và khi đến tay doanh nghiệp vẫn cao.

Nếu không có cơ chế đặc thù cho phép NHNN bơm vốn rẻ đến một số NH cần vốn thì việc đưa mức lãi suất trên thị trường mở cao hơn sẽ triệt tiêu việc làm giá về lãi suất giữa các NHTM, tránh lãi suất liên NH tăng nóng như vừa qua. Thông qua việc tăng lãi suất trên thị trường mở, NHNN sẽ phát đi dấu hiệu thắt chặt tiền tệ nhưng sẵn sàng cung ứng vốn bảo đảm thanh khoản cho các NHTM nhỏ khi có nhu cầu.

Thời điểm hiện nay phải chấp nhận mức lãi suất cao.

Hệ quả thắt chặt tiền tệ

Các NHTM hiện nay huy động đầu vào 13-15%/năm thì đầu ra cho vay ít nhất 17-18%/năm, thậm chí 20-22%/năm. Với mức lãi suất cho vay này, tăng trưởng tín dụng rất khó và thực tế không chỉ các doanh nghiệp không mặn mà trong vay vốn mà các NHTM cũng không dám cho vay nhiều.

Với tình hình thị trường hiện nay, các NHTM sẽ phải duy trì mức lãi suất huy động và cho vay cao cho đến sau Tết Nguyên đán mới có thể giảm xuống. Từ nay đến cuối năm cần chú ý và cẩn trọng phòng ngừa rủi ro lãi suất và hối đoái.

Thứ nhất, với rủi ro lãi suất các NHTM hầu hết đều huy động vốn kỳ hạn ngắn, nếu có huy động vốn kỳ hạn dài đều cho phép khách hàng có thể rút vốn trước hạn.

Trong khi đó, từ đầu năm đến nay tỷ lệ dư nợ cho vay dài hạn từ 1 năm trở lên không phải nhỏ. Trong bối cảnh các NHTM nhỏ liên tục tăng lãi suất và áp dụng nhiều chiêu giành khách hàng tiền gửi, các NHTM có nguy cơ đối mặt rủi ro về kỳ hạn tài chính giữa tiền gửi và cho vay tăng lên khi khách hàng rút tiền chuyển sang NH khác gửi, hoặc rút vốn để mua USD hay vàng.

Chưa kể, do yêu cầu thanh khoản, nhiều NHTM nhỏ chấp nhận huy động vốn lãi suất cao trong khi cho vay ra không được, nên hiệu quả kinh doanh thấp là vấn đề lớn các NHTM sẽ phải đối mặt.

Thứ hai, từ đầu năm đến nay không ít NHTM đẩy mạnh cho vay ngoại tệ thông qua mở các L/C xuất nhập khẩu cho khách hàng. Đối với khách hàng vay vốn là doanh nghiệp xuất khẩu thì không có vấn đề gì, nhưng riêng đối với các doanh nghiệp nhập khẩu là vấn đề lớn.

Nếu thời điểm này các NHTM không đẩy mạnh quản lý rủi ro, kiểm soát tín dụng ngoại tệ và quản lý tài sản nợ, tài sản có tốt thì việc đối diện với rủi ro hối đoái có thể làm các NHTM rơi vào tình trạng nợ xấu tăng. Có thể thấy chấp nhận tăng lãi suất là chấp nhận tăng trưởng chậm, các NHTM có thể lỗ hoặc không lãi. Đó là cái giá của việc chống lạm phát trong bối cảnh hiện nay.

Tuy nhiên, điều trị căn bệnh lạm phát bằng lãi suất cũng không thể kéo dài mãi. Vì vậy, bên cạnh chính sách tiền tệ đòi hỏi Chính phủ phải đẩy mạnh thực hiện chính sách tài chính nghiêm ngặt, phải thắt chặt chi tiêu công. Lạm phát cao hiện nay một phần do hệ quả việc chi tiêu công cao và không hiệu quả.

Ngoài ra, Chính phủ cần can thiệp mạnh vào thị trường ngoại tệ để đưa tỷ giá ổn định, góp phần kiểm soát giá cả? Và khi đó lãi suất mới có điều kiện giảm một cách căn cơ.

Nguồn: Sài Gòn giải phóng

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

kakaka kaphuchia

Khởi hành 5h đi đến cửa khẩu mộc bài (Bavet) men theo quốc lộ 1 qua tỉnh

P8140333.JPG


Uống beer Ăng ko


P8140339.JPG



Cầu Kompong Kdei xây dựng từ thế kỷ 12


P8140341.JPG



Khám phá Siêm Riệp Huyền bí


P8150361.JPG



Ăng korr wat


P8150387.JPG


Ăng kor Thom

IMG_2408.JPG


Biển hồ và làm từ thiện

IMG_2413.JPG


IMG_2418.JPG


Đỉnh Bakkeng

IMG_2423.JPG



Cung điện nhà vua

IMG_2431.JPG


Và về lại cửa khẩu

IMG_2442.JPG


Thế là hết, một nền văn mình sông nươc rực rỡ phù nam, đọng lại là những chùa tháp cũ nát, nhưng hoành tráng,


Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Không có bữa ăn nào miễn phí

Không có bữa ăn nào miễn phí

Người Mỹ có câu, "trong một sòng bài "phé" (poker) bịp bợm luôn có một nạn nhân. Nếu bạn không biết ai là nạn nhân, thì người đó chính là bạn".

Chuyện ngày xưa kể rằng có một vị vua Hi Lạp được tiếng là thông minh đức độ cai quản một xứ sở thanh bình an khang. Ông có một thư viện thu thập cả chục ngàn cuốn sách suốt lịch sử văn minh loài người và có ước muốn là chia sẻ những kiến thức khôn ngoan này cho trăm họ.

Ông triệu 500 nhà thông thái nhất của quốc gia và yêu cầu họ cùng nhau ngồi xuống tóm lược mọi "tinh túy văn hóa" nhất của nhân loại vào một vài lời dễ hiểu (thay vì một thư viện sách) để mọi người dân cùng thấm thía đạo của trời và của người. Sau hơn một tháng, 500 nhà thông thái đưa lên một văn bản 5 trang là công trình tóm lược. Vị vua thấy vẫn còn quá phức tạp, dân thường không ai có thể thấm nhuần được tư tưởng kiểu này. Sau đó là một tóm lược còn 3 trang, rồi 1 trang rồi 1 phân đoạn. Nhưng vị vua vẫn không vừa ý. Cuối cùng ông cười hả hê khi vị đại diện trao cho ông cái túi khôn ngoan của nhân loại trong một câu văn độc nhất, "Không có bữa ăn nào miễn phí cả" (there is no free meal).

Đây là một thực tế hiển nhiên mà con người thời đồ đá cách đây 10 ngàn năm hiểu rất rõ. Ngày nào mà không săn được con mồi nào đem về hang động, là ngày đó gia đình phải đói. Rồi loài người tiến hóa thành cộng đồng văn minh hơn, tổ chức những xã hội có tầng lớp và phân chia công tác theo khả năng của từng người. Xã hội mới đẻ ra một tầng lớp lãnh đạo có đầu óc và tham vọng.

Từ đế chế Trung Quốc đến Ai cập và sau đó La Mã, Anh, Mỹ... giới quý tộc và chính trị gia giàu có luôn luôn bận rộn suy nghĩ tìm những thủ thuật và phù phép để có "những bữa ăn miễn phí" dâng lên từ tầng lớp nghèo hèn. Nếu nhìn vào cốt lõi, đây là một hình thái "ăn cắp", nhưng được che đậy bằng những mỹ từ cao đẹp và văn hoa, giống như một bộ quần áo thời trang đắt tiền của Louis Vuitton sẽ che đậy những mục nát của thân thể béo phì, làm mờ mắt người qua lại.

Xã hội ngày nay dù có tiến bộ cũng không dễ gạt bỏ nổi lòng tham "ăn free" vốn đã mọc rễ trong lòng người 10 ngàn năm qua. Chuyện kiếm tiền, càng nhanh càng nhiều càng tốt, là một đề tài thời thượng, hấp dẫn và lan tràn khắp mọi mạng truyền thông từ tin thời sự trên báo đến những câu chuyện ở quán cà phê, những bài giảng trong lớp học.

Trong dư luận, không thiếu những chuyện thích bắt chước lẫn nhau không đóng góp một công sức gì cho xã hội nhưng tìm đủ mọi cách để bòn rút ăn cắp. Hiện tượng phổ biến đến nỗi không ai còn cảm giác ngạc nhiên hay phẫn nộ khi bị lộ diện.

Năm 2008, các chính phủ Âu Mỹ (và sau đó toàn thế giới) phát động chương trình kích cầu chống suy thoái, nhưng thực sự đây chỉ là một hình thức ăn cắp tiền của dân để cứu các ngân hàng và các nhà đầu tư lớn, có thế lực chính trị. Khi khó lấy tiền thuế trực tiếp của dân, các chính phủ đã tìm những mánh khóe ly kỳ hơn... như đi vay bừa bãi để thế hệ sau phải gánh nợ chồng chất, hay in thêm tiền để gây lạm phát (anh có 10 đồng, tôi muốn lấy 2, tôi chỉ việc làm cho tiền mất giá 20% là anh đã bị mất tiền mà không hề hay biết).

Chính phủ Trung Quốc còn hay hơn nữa, họ giữ lãi suất ngân hàng dưới 2% trong suốt 30 năm để lấy tiền tiết kiệm của dân cho các tập đoàn nhà nước vay kinh doanh (thực sự các quan làm ăn theo lối OPM (tiền người khác- other people's money; nên mất rất nhiều trong các lỗ lãi, thất thoát và nợ xấu mà không ai phải chịu trách nhiệm). Trò phù phép khác là giữ tỷ giá Yuan (nhân dân tệ) thật thấp để được xuất khẩu cao (nhằm lấy thuế, ngoại tệ và tài sản nhờ giá lao động rẻ mạt của nhân công và không cho họ hưởng thành quả đáng lẽ phải đến từ giá trị cao của đồng tiền).

Các tầng lớp tư nhân giàu có thì lợi dụng những khe hở của pháp luật (ở Mỹ) hay lạm dụng mối quan hệ với các quan chức (ở Trung Quốc) để tìm những dự án "ăn free" như trưng dụng đất đai của nông dân nghèo, lấy hỗ trợ tài chính của chính phủ (tiền dân), chia chác các hợp đồng béo bở về xây dựng hạ tầng hay quân sự (không bị giám sát nhiều). Những vụ đầu cơ, làm giá hay lướt sóng trên các thị trường tiêu thụ hay tài chính chỉ là các hình thức thác của thủ thuật ăn cắp.

Trong khi đó, nhóm bị lợi dụng (những con kiến làm việc chăm chỉ, âm thầm đóng góp cho kinh tế) thì hoa mắt với những đánh bóng hư ảo của các "nhân vật" xã hội, chỉ ước ao bắt chước mọi hành vi lố lăng của họ. Hình ảnh được truyền bá khắp nơi, như một trò ru ngủ khiến mọi người quên đi cái túi tiền của mình.

Người Mỹ có câu, "trong một sòng bài "phé" (poker) bịp bợm luôn có một nạn nhân. Nếu bạn không biết ai là nạn nhân, thì người đó chính là bạn". Ngay cả những sinh viên với một đầu óc tương đối trong sạch, tiến bộ, cũng quan tâm đến chuyện "kiếm tiền" hơn là kiếm kiến thức (năm 2008, một thống kê 3.600 sinh viên năm thứ tư cho thấy 71% sinh viên Mỹ và 84% sinh viên Trung Quốc coi chuyện kiếm tiền sau khi tốt nghiệp là mục tiêu quan trọng nhất).

Người bình dân Việt Nam có câu nói "coi dzậy mà không phải dzậy". Chỉ tiếc là dù nhiều người cũng cảm thấy bị lừa dối, nhưng việc bận rộn mưu sinh và sự đam mê các màn xiếc và trò giác đấu (thời La Mã) hay các giải bóng đá và những cuộc thi hoa hậu, lễ hội (thời nay)... đã làm phần lớn dân chúng quên đi cái giá sẽ phải trả này.

Chuyện ngày xưa kết thúc bằng sự thất bại của vị vua khi truyền bá học thuyết "không có bữa ăn nào miễn phí". Người vi phạm luật đầu tiên là bà hoàng hậu rồi sau đó là các hoàng tử, công chúa, và quần thần. Ông vua thất vọng, bỏ đi tu trên núi xa. Có lẽ để nghiền ngẫm lời đức Phật về "tham, sân, si", ba vấn nạn lớn nhất cho sự giải thoát của tâm hồn.

Còn bây giờ, chúng ta đang sống trong một thời đại mà phần lớn các dân tộc của chủ nghĩa toàn cầu đều chia sẽ quan điểm là... cái gì cũng có thể free cả, cứ việc dùng mọi thủ đoạn để gom góp, và việc duy nhất cần để ý là tránh đừng để bị tố giác. Danh từ thời thượng gọi là "hạ cánh an toàn".

Tôi vừa coi xong cuốn phim mới nhất, Wall Street 2: Money never sleeps. Vai chính Gordon Gekko có một câu nói thú vị, "Ngày xưa, tham lam là một tật xấu cần thiết để tạo động lực cho kinh tế. Bây giờ, tham lam là một hành xử hợp pháp và hợp thời trang".

  • Về tác giả:T/S Alan Phan là Chủ Tịch Quỹ Đầu Tư Viasa tại Hong Kong và Shanghai. Du học Mỹ từ năm 1963, ông đã làm việc tại nhiều công ty đa quốc gia ở Wall Street và phát triển công ty Hartcourt của mình thành một tập đoàn niêm yết trên sàn Mỹ với thị giá hơn 700 triệu dollars. Ông sống và làm việc tại Trung Quốc từ 1999. T/S Phan tốt nghiệp BS tại Penn State (Mỹ), MBA tại American Intercontinental (Mỹ), Ph.D tại Sussex (Anh) và DBA tại Southern Cross (Úc).

Không có bữa ăn nào miễn phí

Người Mỹ có câu, "trong một sòng bài "phé" (poker) bịp bợm luôn có một nạn nhân. Nếu bạn không biết ai là nạn nhân, thì người đó chính là bạn".

Chuyện ngày xưa kể rằng có một vị vua Hi Lạp được tiếng là thông minh đức độ cai quản một xứ sở thanh bình an khang. Ông có một thư viện thu thập cả chục ngàn cuốn sách suốt lịch sử văn minh loài người và có ước muốn là chia sẻ những kiến thức khôn ngoan này cho trăm họ.

Ông triệu 500 nhà thông thái nhất của quốc gia và yêu cầu họ cùng nhau ngồi xuống tóm lược mọi "tinh túy văn hóa" nhất của nhân loại vào một vài lời dễ hiểu (thay vì một thư viện sách) để mọi người dân cùng thấm thía đạo của trời và của người. Sau hơn một tháng, 500 nhà thông thái đưa lên một văn bản 5 trang là công trình tóm lược. Vị vua thấy vẫn còn quá phức tạp, dân thường không ai có thể thấm nhuần được tư tưởng kiểu này. Sau đó là một tóm lược còn 3 trang, rồi 1 trang rồi 1 phân đoạn. Nhưng vị vua vẫn không vừa ý. Cuối cùng ông cười hả hê khi vị đại diện trao cho ông cái túi khôn ngoan của nhân loại trong một câu văn độc nhất, "Không có bữa ăn nào miễn phí cả" (there is no free meal).

Đây là một thực tế hiển nhiên mà con người thời đồ đá cách đây 10 ngàn năm hiểu rất rõ. Ngày nào mà không săn được con mồi nào đem về hang động, là ngày đó gia đình phải đói. Rồi loài người tiến hóa thành cộng đồng văn minh hơn, tổ chức những xã hội có tầng lớp và phân chia công tác theo khả năng của từng người. Xã hội mới đẻ ra một tầng lớp lãnh đạo có đầu óc và tham vọng.

Từ đế chế Trung Quốc đến Ai cập và sau đó La Mã, Anh, Mỹ... giới quý tộc và chính trị gia giàu có luôn luôn bận rộn suy nghĩ tìm những thủ thuật và phù phép để có "những bữa ăn miễn phí" dâng lên từ tầng lớp nghèo hèn. Nếu nhìn vào cốt lõi, đây là một hình thái "ăn cắp", nhưng được che đậy bằng những mỹ từ cao đẹp và văn hoa, giống như một bộ quần áo thời trang đắt tiền của Louis Vuitton sẽ che đậy những mục nát của thân thể béo phì, làm mờ mắt người qua lại.

Xã hội ngày nay dù có tiến bộ cũng không dễ gạt bỏ nổi lòng tham "ăn free" vốn đã mọc rễ trong lòng người 10 ngàn năm qua. Chuyện kiếm tiền, càng nhanh càng nhiều càng tốt, là một đề tài thời thượng, hấp dẫn và lan tràn khắp mọi mạng truyền thông từ tin thời sự trên báo đến những câu chuyện ở quán cà phê, những bài giảng trong lớp học.

Trong dư luận, không thiếu những chuyện thích bắt chước lẫn nhau không đóng góp một công sức gì cho xã hội nhưng tìm đủ mọi cách để bòn rút ăn cắp. Hiện tượng phổ biến đến nỗi không ai còn cảm giác ngạc nhiên hay phẫn nộ khi bị lộ diện.

Năm 2008, các chính phủ Âu Mỹ (và sau đó toàn thế giới) phát động chương trình kích cầu chống suy thoái, nhưng thực sự đây chỉ là một hình thức ăn cắp tiền của dân để cứu các ngân hàng và các nhà đầu tư lớn, có thế lực chính trị. Khi khó lấy tiền thuế trực tiếp của dân, các chính phủ đã tìm những mánh khóe ly kỳ hơn... như đi vay bừa bãi để thế hệ sau phải gánh nợ chồng chất, hay in thêm tiền để gây lạm phát (anh có 10 đồng, tôi muốn lấy 2, tôi chỉ việc làm cho tiền mất giá 20% là anh đã bị mất tiền mà không hề hay biết).

Chính phủ Trung Quốc còn hay hơn nữa, họ giữ lãi suất ngân hàng dưới 2% trong suốt 30 năm để lấy tiền tiết kiệm của dân cho các tập đoàn nhà nước vay kinh doanh (thực sự các quan làm ăn theo lối OPM (tiền người khác- other people's money; nên mất rất nhiều trong các lỗ lãi, thất thoát và nợ xấu mà không ai phải chịu trách nhiệm). Trò phù phép khác là giữ tỷ giá Yuan (nhân dân tệ) thật thấp để được xuất khẩu cao (nhằm lấy thuế, ngoại tệ và tài sản nhờ giá lao động rẻ mạt của nhân công và không cho họ hưởng thành quả đáng lẽ phải đến từ giá trị cao của đồng tiền).

Các tầng lớp tư nhân giàu có thì lợi dụng những khe hở của pháp luật (ở Mỹ) hay lạm dụng mối quan hệ với các quan chức (ở Trung Quốc) để tìm những dự án "ăn free" như trưng dụng đất đai của nông dân nghèo, lấy hỗ trợ tài chính của chính phủ (tiền dân), chia chác các hợp đồng béo bở về xây dựng hạ tầng hay quân sự (không bị giám sát nhiều). Những vụ đầu cơ, làm giá hay lướt sóng trên các thị trường tiêu thụ hay tài chính chỉ là các hình thức thác của thủ thuật ăn cắp.

Trong khi đó, nhóm bị lợi dụng (những con kiến làm việc chăm chỉ, âm thầm đóng góp cho kinh tế) thì hoa mắt với những đánh bóng hư ảo của các "nhân vật" xã hội, chỉ ước ao bắt chước mọi hành vi lố lăng của họ. Hình ảnh được truyền bá khắp nơi, như một trò ru ngủ khiến mọi người quên đi cái túi tiền của mình.

Người Mỹ có câu, "trong một sòng bài "phé" (poker) bịp bợm luôn có một nạn nhân. Nếu bạn không biết ai là nạn nhân, thì người đó chính là bạn". Ngay cả những sinh viên với một đầu óc tương đối trong sạch, tiến bộ, cũng quan tâm đến chuyện "kiếm tiền" hơn là kiếm kiến thức (năm 2008, một thống kê 3.600 sinh viên năm thứ tư cho thấy 71% sinh viên Mỹ và 84% sinh viên Trung Quốc coi chuyện kiếm tiền sau khi tốt nghiệp là mục tiêu quan trọng nhất).

Người bình dân Việt Nam có câu nói "coi dzậy mà không phải dzậy". Chỉ tiếc là dù nhiều người cũng cảm thấy bị lừa dối, nhưng việc bận rộn mưu sinh và sự đam mê các màn xiếc và trò giác đấu (thời La Mã) hay các giải bóng đá và những cuộc thi hoa hậu, lễ hội (thời nay)... đã làm phần lớn dân chúng quên đi cái giá sẽ phải trả này.

Chuyện ngày xưa kết thúc bằng sự thất bại của vị vua khi truyền bá học thuyết "không có bữa ăn nào miễn phí". Người vi phạm luật đầu tiên là bà hoàng hậu rồi sau đó là các hoàng tử, công chúa, và quần thần. Ông vua thất vọng, bỏ đi tu trên núi xa. Có lẽ để nghiền ngẫm lời đức Phật về "tham, sân, si", ba vấn nạn lớn nhất cho sự giải thoát của tâm hồn.

Còn bây giờ, chúng ta đang sống trong một thời đại mà phần lớn các dân tộc của chủ nghĩa toàn cầu đều chia sẽ quan điểm là... cái gì cũng có thể free cả, cứ việc dùng mọi thủ đoạn để gom góp, và việc duy nhất cần để ý là tránh đừng để bị tố giác. Danh từ thời thượng gọi là "hạ cánh an toàn".

Tôi vừa coi xong cuốn phim mới nhất, Wall Street 2: Money never sleeps. Vai chính Gordon Gekko có một câu nói thú vị, "Ngày xưa, tham lam là một tật xấu cần thiết để tạo động lực cho kinh tế. Bây giờ, tham lam là một hành xử hợp pháp và hợp thời trang".

  • Về tác giả:T/S Alan Phan là Chủ Tịch Quỹ Đầu Tư Viasa tại Hong Kong và Shanghai. Du học Mỹ từ năm 1963, ông đã làm việc tại nhiều công ty đa quốc gia ở Wall Street và phát triển công ty Hartcourt của mình thành một tập đoàn niêm yết trên sàn Mỹ với thị giá hơn 700 triệu dollars. Ông sống và làm việc tại Trung Quốc từ 1999. T/S Phan tốt nghiệp BS tại Penn State (Mỹ), MBA tại American Intercontinental (Mỹ), Ph.D tại Sussex (Anh) và DBA tại Southern Cross (Úc).

Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

Sự thật về xã hội qua phim Tây Du Ký


[ Cập nhật ngày 04:25 - 05-10-2010 ]



Phóng chiếu một số tầng lớp/nhân vật trong Xã hội qua bộ phim Tây Du Kí:


Sa Tăng: Chăm chỉ vl, không bao giờ than thở nên lúc nào Sa tăng cũng đi cuối và bị dí cho gánh hành lý từ đấu chí cuối. Ở đời cũng thế thằng nào cứ lầm lũi làm không kêu ca than thở thì thế nào cũng bị trà đạp. Anh Satin đại diện cho giai cấp lao động, cần cù, chăm chỉ, nhưng chỉ được đi cuối cùng ;)) có được quả Nhân sâm hay Đào tiên thì phần ăn cũng phải xếp hàng, đứng bét.

Ngộ Không: Anh này giỏi nhất :)) biết đúng sai, làm được việc, có học hành 72 phép thần thông biến hóa đàng hoàng… nhưng sẽ không bao giờ được làm theo ý mình, lúc nào cũng bị một cái gì đó trói buộc (vòng kim cô) bởi các nhân vật nào đó phía trên.


Trư Bát Giới: Tham ăn, hám gái, ngu dốt lúc gặp yêu quái là chuồn (gặp việc là lướt) nhưng luôn biết nịnh Sếp sư phò, lúc nào cũng quấn lấy Sếp nên công việc nhẹ nhàng (chỉ việc dắt ngựa)


Sư phụ: Yếu ..nhát gan ..thông minh cũng chả là bao… đôi lúc ngu vl bị yêu quái lừa … dưng mà lại làm Sếp. Quan trọng nhất là được sự nâng đỡ của Quan Thế Âm Bồ Tát, nên không có gì phải xoắn ;))

Yêu quái: Con ông cháu cha, cứ lúc nào Tôn ngộ không chuẩn bị phang cho một gậy thì y như rằng lại một vị tiên nào đó xuất hiện kêu:"khoan…." nó vốn là con ông này ông khác, xin "Đại thánh cho ta đưa về trời ‘kiểm điểm" với "dạy dỗ" lại, thế là xong.


meo thi lai xe

Còn đây là phần mẹo thi lý thuyết, các bạn cứ nhớ qua qua một tý cộng với đọc cuốn sách 405 Câu hỏi, đảm bảo khi thi sẽ 28-30/30 điểm ngay !!!

Đầu tiên là phần cơ sở lý luận phần mẹo, bạn đọc những cái này và suy ngẫm, cái này giúp bạn cách tư duy để trả lời, ko fải là học vẹt mà là chọn lọc kiến thức, khi quên bạn cũng có thể tư duy được: !!!

1. Phân biệt:

Bộ GTVT

+ Tải trọng, khổ giới hạn của đường bộ.

+ Siêu trường siêu trọng

Chính phủ

+ Dùng xe vận tải chở hàng hóa để chở người

+ Quy định và cấp giấy phép danh mục hàng nguy hiểm

UBND Cấp tỉnh:

+ Quy định đường cấm, đg 1 chiều, cấm dừng, cấm đỗ.

Cơ quan quản lý GT có thẩm quyền:

Cấp giấy phép cho xe chở hàng quá tải trọng, quá khổ giới hạn của đường bộ

2. Tốc độ (km/h): chú ý các từ:

- Trong khu vực đông dân cư:

+ Trên (40)
+ Đến (50)

- Ngoài khu vực đông dân cư:

+ Xe gắn máy: 50 km/h
+ Xe môtô: 60 km/h
+ Trên: 70 km/h
+ Đến: 30 km/h

3. Vòng xuyến:

+ Quyền ưu tiên bên trái, phía trong.

4. Còi:

+ Không dùng còi từ 22h đến 5h sáng.
+ Không nhỏ hơn 65 dB(A) và không lớn hơn 116 dB(A)

5. Độ rơ vành tay lái:

- Xe con: 10 độ
- Xe khách: 20 độ
- Xe tải: 25 độ

6. Thể tích:

- VC: 1
- VH: 2
- VS: 3

7. Nghiệp vụ vận tải:

- Chống mưa: 3
- Nghiệp vụ còn lại: 2

8. Phần trả lời đúng (đã sắp thứ tự ưu tiên):

- Tất cả
- Tuyệt đối cấm, tuyệt đối không
- Cấm
- Bắt buộc
- Cả hai, cả ba
- Không
- Câu dài nhất

Với dạng câu hỏi lý thuyết, cứ hễ nhìn thấy ý cuối là: "Tất cả các ý trên", "Tất cả các quy định trên" "Tất cả các trường hợp trên", đánh luôn vào khỏi phải suy nghĩ đảm bảo đúng.

9. Chú ý, đề thi hay bẫy ở những chỗ hết sức "vớ vẩn", như kiểu, ý 1: Biển 2, ý 2: Biển 3, ý 3: Biển 1, nhưng hấp tấp không chú ý là mất điểm.

10. Cứ gặp câu hỏi cách đường ray bao nhiêu, thì là 5 mét.

11. Hễ gặp nồng độ cồn, thì là 40 và 80 hay nhớ luôn là 4 và 8. Khí thở loãng hơn là 4, máu thì đặc hơn, chắc chắn là 8. Do vậy 40 trên khí thở, 80 trên máu.

12. Khoảng cách an toàn với xe đang chạy phía trước: thì lấy tốc độ lưu hành lớn nhất trừ đi 30 (ví dụ: 100 km/h đến 120 km/h thì lấy 120 - 30 = 90m).

13. Cắt ngang đoàn xe, đoàn người đi lại có tổ chức, bao gồm cả đoàn xe tang: cấm chỉ, do vậy cứ hễ gặp đoàn người đoàn xe là ôtômatích không có cắt ngang qua.



Sau khi học xong, đến lúc gần thi bạn có thể là một con vẹt, và nhớ những cái sau, cái này bổ trợ cho cái trên như một bảo hiểm:


1. Đường bộ: bến phà đường bộ.

2. Công trình đường bộ: thiết bị phụ trợ khác.

3. Phần đường xe chạy: ko có câu dải đất dọc hai bên đường.

4. Làn đường: có bề rộng đủ cho xe chạy an toàn.

5. Khổ giới hạn của đường bộ: chiều cao, chiều rộng.

6. Đường cao tốc: ko giao cắt cùng mức với đường khác.

7. Phương tiện giao thông đường bộ: cơ giới và thô sơ.

8. Phương tiện giao thông cơ giới: tàn tật.

9. Phương tiện giao thông thô sơ: xe súc vật kéo.

10. Người tham gia giao thông phải làm gì để đảm bảo ATGT: nghiêm chỉnh.

11. Xe quá tải: tải trọng trục đơn.

12. Người tham gia GT phải đi như thế nào là đúng qui tắc giao thông: bên phải, đúng, chấp hành.

13. Điều khiển xe ra khỏi đường cao tốc: chuyển dần.

14. ĐK xe trên đường cao tốc thì: ko được cho xe chạy ở phần lề đường.

15. ĐK phương tiện GT trong hầm: xe thô sơ phải có đèn.

16. Xe đi làm nhiệm vụ khẩn cấp có tín hiệu còi, cờ, đèn.:hoặc tình trạng khẩn cấp.

17. Khi có tín hiệu xe ưu tiên: tránh hoặc dừng lại sát lề đường bên phải.

18. Xe kéo nhau trên đường đèo dốc.: dùng thanh nối cứng.

19. Vận chuyển hàng bằng xe ôtô phải chấp hành các quy định: mui, bạt, tấm che đậy.

20. Hàng siêu trường, siêu trọng: có kích thước hoặc trọng lượng thực tế.

21. Đường bộ trong khu vực đông dân cư: nội thị xã và những đoạn đường bộ.

22. Xe máy kéo, công nông, lam, lôi máy.: tốc độ 30km/h.

23. ĐK xe dừng trên dốc lên: đạp nhẹ phanh, về số 1 (một).

24. ĐK xe trên đường trơn: ko đánh lái ngoặt và phanh gấp.

25. ĐK xe qua cầu hẹp: Dùng số thấp giữ đều ga.

26. Bảo dưỡng thường xuyên: giữ gìn được hình thức bên ngoài.

27. Nguyên nhân làm cho xăng ko được đưa vào buồng phao của bộ chế hoà khí: tắc bầu lọc xăng.

28. Phương pháp khắc phục giclơ: khí nén.

29. Nguyên nhân thông thường khi đ/c diezel không nổ: nhiên liệu lẫn không khí.

30. Đánh lửa:

+ Muộn sang sớm: Muộn thì ngược
+ Sớm sang muộn: sớm thì theo

31. Độ rơ góc tối đa của vô lăng lái: Con, khách, tải: 10, 20, 25

32. Công dụng của động cơ ôtô: nhiệt năng được biến đổi thành cơ năng.

33. Công dụng hệ thống làm mát của động cơ: làm giảm nhiệt độ của các chi tiết bị nóng

34. Công dụng cơ cấu trục khuỷu - thanh truyền: biến chuyển động tịnh tiến.

35. Công dụng cơ cấu phân phối khí: vào các xy lanh ở kỳ hút.

36. Công dụng của hệ thống cung cấp nhiên liệu đ/c xăng: hoà trộn xăng với KK sạch.

37. Công dụng hệ thống truyền lực ôtô: Dùng để truyền mômen quay.

38. Công dụng ly hợp: truyền hoặc ngắt truyền động.

39. Công dụng của hộp số: đảm bảo cho ôtô chuyển động lùi.

40. Công dụng của hệ thống lái: ko có câu đảm bảo ôtô chuyển động lùi.

41. Kinh doanh vận tải hành khách bằng xe buýt: tuyến biểu đồ vận hành.

42. Tuyến vận tải khách: địa danh này, địa danh khác.


Ngoài ra còn có các thần chú như "tăng 2 giảm 1", "máu 1, thở 2", "câu nào ít chữ ý 3" , "8-4-1, 7-2, 6-4, 5-3" v..v.. rất hữu ích, khi bạn bắt đầu tham gia học sẽ được mọi người truyền tụng

Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

10 nhà đầu tư tài chính xuất sắc mọi thời đại

Khả năng kiếm tiền trong hoàn cảnh khó khăn là tiêu chí được hãng tin kinh tế CNBC đặt lên hàng đầu khi chọn ra danh sách 10 nhà đầu tư xuất sắc nhất trong lịch sử tài chính.

Jesse Livermore

Nghề nghiệp: Nhà đầu tư cá nhân
Thành tích nổi bật: Kiếm bộn tiền ngay trong cuộc khủng hoảng kinh tế Mỹ năm 1929.

Với biệt danh “kẻ đầu cơ”, Jesse Livermore là một trong những người hiếm hoi hưởng lợi trong cả cơn ác mộng năm 1907 và cuộc Đại khủng hoảng năm 1929. Số tiền 100 triệu USD mà Livermore có được tại thời điểm đó là một tài sản khổng lồ.

Triết lý đầu tư của Livermore hiện vẫn được nhiều người sùng bái: “Hãy đổ tiền vào khi thị trường thuận theo triết lý của bạn nhưng phải biết cắt lỗ thật nhanh”. Ông mất năm 1940 ở tuổi 67.

George Soros

Nghề nghiệp: Chủ tịch Công ty quản lý quỹ Soros Fund Management
Thành tích nổi bật: Kiếm một tỷ USD trong cuộc khủng hoảng tiền tệ tại Anh.

Sinh ngày 12/8/1930 tại Budapest (Hungary), Soros lớn lên dưới bóng đen của chế độ phát-xít và đến với lĩnh vực đầu tư một cách khá tình cờ. Thế giới bắt đầu biết đến Soros vào năm 1992 khi ông kiếm được một tỷ USD nhờ vào việc đặt cược vào sự mất giá của đồng bảng Anh. Người đàn ông với biệt danh “kẻ phá hoại ngân hàng trung ương Anh” hiện là ông chủ của Quỹ đầu tư Soros, vốn được so sánh với một con kền kền, chuyên kiếm ăn từ xác chết của các doanh nghiệp hay thậm chí là các nền kinh tế.

Paul Tudor Jones

Nghề nghiệp: Người sáng lập và Chủ tịch của Tudor Investment Corporation
Thành tích nổi bật: Tiên đoán về Ngày thứ 2 đen tối vào năm 1987.

Khi còn là môi giới của EF Hutton, Paul Tudor Jones đã nổi tiếng khi tiên đoán được sự kiện Ngày thứ 2 đen tối của Thị trường chứng khoán New York năm 1987. Với dự đoán này Jones đã giúp khách hàng của mình nhân đôi tài khoản chỉ trong một ngày. Tính đến hết năm 2009, bản thân ông cũng đã sở hữu tài sản lên tới 6,3 tỷ USD và là Chủ tịch quỹ Robin Hood Foundation chuyên làm từ thiện, chống lại đói nghèo tại New York.

James "Jim" Simons

Nghề nghiệp: Người sáng lập Renaissance Technologies
Thành tích nổi bật: Áp dụng mô hình toán học vào kinh doanh một cách xuất sắc.

Từng là nhà toán học, chuyên gia giải mã và cũng là tay chơi poker khét tiếng một thời, Jim Simons được xem là một trong những người đi tiên phong trong việc vận hành các mô hình toán học vào kinh doanh. Quỹ đầu tư của ông hiện vẫn cho lợi nhuận hàng năm khoảng 30% cho dù Simons đã nghỉ hưu từ đầu năm 2010.

Nicolas Darvas

Nghề nghiệp: Nhà đầu tư cá nhân
Thành tích nổi bật: Phát triển lý thuyết BOX về việc lựa chọn cổ phiếu.

Từng là một vũ công nổi tiếng, Darvas đến với tài chính một cách tình cờ và hoàn toàn tự tích lũy kinh nghiệm đầu tư. Darvas nổi tiếng tại Phố Wall vào đầu những năm 50 của thế kỷ trước nhờ thành tích biến 10.000 USD thành 2 triệu USD trong vòng 18 tháng. Thành tựu nổi bật của ông là phát triển BOX, lý thuyết chọn cổ phiếu vẫn được sử dụng cho đến tận ngày nay.

John Paulson

Nghề nghiệp: Chủ tịch Paulson & Co
Thành tích nổi bật: Thoát khỏi thị trường ngay trước cuộc khủng hoảng nhà đất tại Mỹ.

Là một trong những người hiếm hoi nhận ra cuộc khủng hoảng nhà đất đang đến gần vào năm 2006, Paulson đã kiếm lời đủ trước khi rời khỏi thị trường. Đặt cược cho các tài sản mạo hiểm và các định chế tài chính, Paulson đã kiếm được khoảng 15 tỷ USD cho các nhà đầu tư.

Steve A. Cohen

Nghề nghiệp: Người sáng lập SAC Capital Partners
Thành tích nổi bật: Trở thành “thương gia quyền lực nhất Phố Wall" theo bình chọn của BusinessWeek.

Cohen nổi tiếng vì khả năng kiếm tiền trong mọi điều kiện của thị trường. Tính đến hết năm 2009, số tiền Cohen kiếm được đã lên tới 11,4 tỷ USD.

Ken Griffin

Nghề nghiệp: CEO của Citadel Investment Group
Thành tích nổi bật: Điều hành thành công một trong những quỹ đầu tư lớn nhất thế giới.

Ken Griffin khởi nghiệp bằng việc sáng lập và điều hành 2 quỹ đầu tư ngay trong trường Harvard. Tại Citadel, một trong những quỹ đầu tư lớn nhất thế giới, Griffin hiện quản lý tổng tải sản lên tới 13 tỷ USD và có lượng giao dịch mỗi ngày tương đương 3% thanh khoản của Thị trường chứng khoán New York.

Jim Rogers

Nghề nghiệp: Đồng sáng lập Quỹ Quantum
Thành tích nổi bật: Mang lại cho Quỹ lợi nhuận 4.200% trong 10 năm.
Cùng với George Soros, Rogers là đồng sáng lập của Quỹ Quantum Fund và giúp quỹ này có lợi nhuận 4.200% trong vòng 10 năm đầu, chủ yếu nhờ việc kinh doanh trên thị trường giao dịch hàng hóa.

John D. Arnold

Nghề nghiệp: Sáng lập Centaurus Advisiors
Thành tích nổi bật: Trở thành một trong những trùm kinh doanh năng lượng trên phạm vi toàn cầu.

Với tài sản 2,7 tỷ USD, người đàn ông ngoài 30 tuổi này là một trong những tỷ phú trẻ nhất tại Mỹ. Arnold đã mang lại cho hãng Enron 750 triệu USD vào năm 2001 và mang lại cho bản thân khoảng 2 tỷ USD nhờ kinh doanh năng lượng trong vòng gần 10 năm qua.

Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2010

Chuyen di Caphuchia

Khởi hành 5h đi đến cửa khẩu mộc bài (Bavet) men theo quốc lộ 1 qua tỉnh

P8140333.JPG


Uống beer Ăng ko


P8140339.JPG



Cầu Kompong Kdei xây dựng từ thế kỷ 12


P8140341.JPG



Khám phá Siêm Riệp Huyền bí


P8150361.JPG



Ăng korr wat


P8150387.JPG


Ăng kor Thom

IMG_2408.JPG


Biển hồ và làm từ thiện

IMG_2413.JPG


IMG_2418.JPG


Đỉnh Bakkeng

IMG_2423.JPG



Cung điện nhà vua

IMG_2431.JPG


Và về lại cửa khẩu

IMG_2442.JPG


Thế là hết, một nền văn mình sông nươc rực rỡ phù nam, đọng lại là những chùa tháp cũ nát, nhưng hoành tráng,


Chuyến đi Caphu chia

Khởi hành 5h đi đến cửa khẩu mộc bài (Bavet) men theo quốc lộ 1 qua tỉnh

P8140333.JPG


Uống beer Ăng ko


P8140339.JPG



Cầu Kompong Kdei xây dựng từ thế kỷ 12


P8140341.JPG



Khám phá Siêm Riệp Huyền bí


P8150361.JPG



Ăng korr wat


P8150387.JPG


Ăng kor Thom

IMG_2408.JPG


Biển hồ và làm từ thiện

IMG_2413.JPG


IMG_2418.JPG


Đỉnh Bakkeng

IMG_2423.JPG



Cung điện nhà vua

IMG_2431.JPG


Và về lại cửa khẩu

IMG_2442.JPG


Thế là hết, một nền văn mình sông nươc rực rỡ phù nam, đọng lại là những chùa tháp cũ nát, nhưng hoành tráng,


Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Đôi Dép

Tác giả: Nguyễn Trung Kiên


Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia .

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

Triết lý làm quan

07/2010 10:38 (GMT+7)

Minh họa: Khều.

Bên Tàu có hai quân sư nổi tiếng, ai đọc huyền sử Trung Quốc đều biết đó là Tôn Vũ và Khổng Minh
Bên Tàu có hai quân sư nổi tiếng, ai đọc huyền sử Trung Quốc đều biết đó là Tôn Vũ và Khổng Minh. Hai quân sư có cách hành xử khác biệt.

Truyện Tam Quốc mô tả việc Lưu Bị phải ba lần đến mời, Khổng Minh mới chấp nhận về làm quân sư. Qua câu chuyện này, nhiều người ca ngợi Lưu Bị là người biết tôn sư trọng đạo, chiêu mộ nhân tài. Và câu chuyện cũng góp phần tô điểm cho tài danh của Khổng Minh, hẳn là người tài năng lỗi lạc mới được chiếu cố đặc biệt như thế.

Ngoài ra, theo dõi những chiến công của Lưu Bị sau khi có Khổng Minh về giúp thì rõ ràng việc cầu hiền tài của Lưu Bị không phí chút nào. Khổng Minh đã phục vụ Lưu Bị cho đến lúc tàn hơi.

Còn Tôn Vũ, sống vào thời Xuân Thu chiến quốc lại có ứng xử hoàn toàn khác Khổng Minh. Ông nhận lời về giúp cho nhà Ngô ngay sau khi Ngũ Viên thay vua Ngô đến mời. Về kinh thành không bao lâu Tôn Vũ đã ra lệnh chém hai ái vương của vua Ngô vì họ không chấp hành quân lệnh. Chinh phục nước Sở mang về cho nhà Ngô xong lại xin từ quan về quê ẩn dật. Vàng bạc vua Ngô tặng, ông đem phát hết cho dân nghèo rồi biệt tích trên chốn giang hồ.

Tôn Vũ ra đi để lại 10 sách lược quân sự (xem bảng bên dưới) mà ngày nay áp dụng vẫn rất phù hợp trong kinh doanh để đối phó với chuyện cạnh tranh trên thương trường.

Vì sao Tôn Vũ lại nhanh chóng nhận lời làm tướng cho vua Ngô? Nếu quan sát cách hành xử của ông sau khi thắng quân Sở ta có thể đoán, tham gia quan trường là cơ hội để Tôn Vũ áp dụng lý thuyết quân sự của mình. Khi đã ứng dụng thành công, ông không có lý do gì để nấn ná ở chốn quan trường hưởng lộc. Vì thế, ông đã ra đi.

Nhắc chuyện xưa Tôn Vũ để kể chuyện nay. Tôi mới gặp một người quen, học trước tôi một năm tại một trường đại học ở Mỹ. Anh đã từ bỏ chức giám đốc một công ty ở Hà Nội để vào Tp.HCM dạy học. Anh nói công việc của mình đã qua 10 năm, tất cả đã trở nên quen thuộc. “Mỗi sáng mình đến cơ quan, chiều lại về. Đầu óc không có gì phải suy nghĩ. Mình có cảm giác như đang sử dụng uy tín, kinh nghiệm để hưởng lợi của tổ chức. Mình phải ra đi để tổ chức có thay đổi và bản thân mình cũng thay đổi”, anh giải thích.

Anh đã học các sách lược kinh doanh từ một trường nổi tiếng ở Mỹ. Về nước, anh đem sở học của mình ứng dụng thành công trong quản trị một tổ chức phi lợi nhuận quốc tế. Sau 10 năm, anh lại đi trên con đường mới. Tôi không dám so sánh anh với bậc vĩ nhân như Tôn Vũ, nhưng ước gì ở nước ta có những cán bộ quản lý đầy sĩ khí, mạnh mẽ trong cách nghĩ cách làm như thế để thế hệ trẻ hơn có thêm cơ hội thử thách chính mình!

10 nguyên tắc của Tôn Vũ ứng dụng trong kinh doanh:

1. Thủ lợi: Lấy lợi để thúc đẩy nhân viên làm việc. Lấy lợi để chinh phục đối thủ cạnh tranh.

2. Kế hoạch: Phải có kế hoạch chu đáo, bí mật cả trong ngắn hạn và dài hạn.

3. Tiên liệu: Phải thu thập và phân tích thông tin để dự đoán chiêu thức kinh doanh của đối thủ cạnh tranh và có kế hoạch đối phó.

4. Thần tốc: Khi đã tính toán kỹ lưỡng, cần đánh nhanh rút gọn.

5. Tự tin: Giữ vững tinh thần đoàn kết, tự tin và quyết thắng. Không thắng thì hòa chứ không được thua ngược.

6. Bảo mật: Tìm cách không cho đối thủ cạnh tranh biết được năng lực của mình.

7. Chủ động: Nắm thế chủ động, buộc đối thủ cạnh tranh phải chống đỡ theo ý đồ của ta.

8. Bảo toàn: Tránh để mất nhân viên trong mọi tình huống.

9. Tự nhiên: Biết vận dụng các yếu tố thiên thời - địa lợi - nhân hòa một cách hợp lý.

10. Linh hoạt: Biết biến hóa, lúc công, lúc thủ để đối thủ cạnh tranh không biết được thực lực của mình.

Võ Đắc Khôi (TBKTSG)

Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

5S Thực hành giữ gìn OFICE nhà xưởng gọn gàng ngăn nắp NƠI LÀM VIỆC CỦA CHÚNG TA

TRƯỜNG HỢP 1: Ở chổ chúng tôi, mọi người quăng đồ đạc khắp nơi và không ai sắp xếp quét dọn cả.


TRƯỜNG HỢP 2: Ở chổ chúng tôi, mọi người quăng đồ đạc khắp nơi và người lao công sẽ quét dọn mọi thứ.


TRƯỜNG HỢP 3: Ở chổ chúng tôi, không ai quăng đồ đạc lộn xộn mọi người hổ trợ nhau quét dọn giữ nơi làm việc sạch sẽ.

NƠI BẠN LÀM VIỆC THUỘC TRƯỜNG HỢP NÀO?



TRƯỜNG HỢP 1: Mọi người quăng đồ đạc khắp nơi và không ai sắp xếp quét dọn cả

TRƯỜNG HỢP 2: Mọi người quăng đồ đạc khắp nơi và người lao công sẽ quét dọn mọi thứ.

TRƯỜNG HỢP 3:,Không ai quăng đồ đạc lộn xộn, mọi người hỗ trợ nhau quét dọn giữ nơi làm việc sạch sẽ.

Bạn luôn nhớ rằng!

KHÔNG AI SĂN SÓC NƠI LÀM VIỆC CỦA MÌNH TỐT VÀ HỢP LÝ HƠN CHÍNH BẠN LÀM ĐIỀU ĐÓ
CÙNG HÀNH ĐỘNG - YẾU TỐ QUYẾT ĐỊNH

5S CÁC BƯỚC THỰC HIỆN

Bước 1: SÀNG LỌC

Bước 2: SẮP XẾP, TỔ CHỨC

Bước 3: SẠCH SẼ

Bước 4: SĂN SÓC, GIỮ GÌN

Bước 5: SẴN SÀNG, KỶ LUẬT

ÁP DỤNG 5S NHƯ THẾ NÀO?

HÃY THỰC HIỆN THEO 5 BƯỚC SAU:

1. SEIRI - Sàng lọc: Định kỳ (hàng tuần/ tháng/ quý ) loại bỏ các vật dụng không cần thiết (ở nơi làm việc của bạn: trong cặp, trên bàn, nhà xưởng, kho dụng cụ….vv)

2. SEITON - Sắp xếp: Sau khi đã bỏ đi những vật dụng không cần thiết, chúng ta tiến hành sắp xếp các vật dụng cần thiết (còn lạI) theo trật tự tối ưu, dễ sử dụng

3. SEISO- Sạch sẽ: Quét dọn, lau chùi, giữ sạch nơi làm việc

4. SEIKETSU - Săn sóc: thường xuyên lập lại 3S trên (thực hiện định kỳ)

5. SHITSUKE - Sẵn sàng: Huấn luyện, nâng cao ý thức, kỷ luật 5S.

Bước 1: SÀNG LỌC

ĐIỂM CHÍNH: Sàng lọc thường xuyên và triệt để sẽ làm gọn gàng nơi làm việc
ĐỐI VỚI VẬT DỤNG CỦA BẠN: Loại bỏ ngay tức khắc nếu đã hết hạn sử dụng hoặc không cần thiết nữa
Dán “PHIẾU ĐỀ NGHỊ SÀNG LỌC” cho vật dụng chung cần xem xét.
Sau thời gian xác định, kiểm tra lại xem người phụ trách đã xử lý hoặc xem xét vấn đề về sàng lọc chưa.

Các cấp có thẩm quyền phải đưa ra tiêu chuẩn hoặc qui định về loại bỏ hoặc giữ lại các vật dụng.


Bước 2: SẮP XẾP


ĐIỂM CHÍNH: Sắp xếp hợp lý là một yếu tố quyết định sự thành công

Quan sát và quyết định vị trí hợp lý cho mọi đồ vật. Lưu ý:
Diện tích hay khoảng trống lưu trữ hợp lý cho đồ vật
Tần xuất sử dụng
Dễ thấy, dễ lấy để sử dụng, dễ trả lại chỗ cũ...
Ba điểm chính của sắp xếp: Where, What, How many
Làm danh sách hoặc nhãn cho vật dụng để nhận dạng

SẮP XẾP LÀ TIÊU CHUẨN HÓA HỆ THỐNG LƯU GIỮ

Bước 3: SẠCH SẼ

ĐIỂM CHÍNH: Phải xác định: What, Where, When, Who , How
Áp dụng 5W - 1H để lên kế hoạch làm sạch nơi làm việc:
What: Lau chùi cái gì?
Where: Lau chùi ở đâu?
When: Khi nào thì lau chùi?
Who: Ai sẽ lau chùi?
Why: Tại sao phải lau chùi?
How: Lau chùi như thế nào (dụng cụ, phương pháp..)

MỖI NGÀY DÀNH VÀI PHÚT VÀ MỌI NGƯỜI CÙNG THAM GIA


Bước 4: SĂN SÓC

ĐIỂM CHÍNH: Phải duy trì 3S trên thường xuyên
Giữ gìn, duy trì những gì đã làm, nếu không những nỗ lực sẽ không có ý nghĩa và lãng phí
Tạo ra qui định về 5S, lên kế hoạch quét tước hoặc sắp xếp nơi làm việc định kỳ
Thi đua giữa các phòng ban giúp mọi người nhận thức tốt hơn về giữ gìn vệ sinh ngăn nắp nơi làm việc.

Bước 5: Sẵn sàng, kỷ luật

Huấn luyện nhân viên, xây dựng thói quen giữ gìn nhà xưởng sạch gọn một cách độc lập.

Chúng ta cần có suy nghĩ:

Xem nơi làm việc của bạn là ngôi nhà thứ hai
Luôn có nhận thức, hành vi và thái độ đối với ngôi nhà thứ hai này!

Hãy thực hiện 5 S !


CHÚC CÁC BẠN THÀNH CÔNG